CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 83

Ông Đỗ đặt tách trà trên tay xuống, ngồi vào ghế xích đu cạnh sofa

khẽ đung đưa xích đu vẻ nhàn tản: "Con gái bà ngày nào chả xuất hiện trên
tivi, có gì là lạ đâu?"

"Triều Nhan của chúng ta lên tivi thật là xinh đẹp, cần diện mạo có

diện mạo, cần vóc dáng có vóc dáng, muốn khí chất cũng có luôn cả khí
chất".

Bà Đỗ không tiếc lời ngợi khen, mê mẩn như đang thưởng lãm một

món đồ thủ công tinh xảo, mặt nở nụ cười mãn nguyện, say mê. Có cô con
gái xinh đẹp tài giỏi như thế, bạn bè thân thích ai cũng kính phục bà, không
uổng công bao năm bà chăm chút cho Triều Nhan.

Ông Đỗ nhạy cảm đưa mắt qua nhìn cô con gái thứ hai, Tịch Nhan vẫn

ngồi nguyên như cũ, vẻ mặt dửng dưng, không biểu lộ chút cảm xúc.

Tục ngữ có câu, lòng bàn tay, mu bàn tay, đâu đâu cũng đều là thịt.

Hai cô con gái của ông, luận diện mạo, khí chất, tài năng, Triều Nhan có
chút nổi trội hơn, bà Đỗ cũng chỉ toàn coi cô là niềm vinh dự của gia đình,
nhưng ông Đỗ thì trong lòng yêu quý Tịch Nhan hơn, tuy cô không có vẻ
đẹp rực rỡ như cô chị, nhưng tính tình hiền lành điềm đạm, sống rất chân
thành. Ông thầm nghĩ, cô con gái út đã kế thừa một vài nét tính cách của
mình, ví dụ như tâm hồn thanh tịnh, bằng lòng với hoàn cảnh, không ham
hư vinh. Từ nhỏ đến lớn, tiêu điểm được mọi người chú ý đều tập chung
vào Triều Nhan. Cô rất được lòng bạn khác giới, ngay từ lúc tiểu học đã có
bạn cùng lớp viết thư tình cho cô. Sau này lớn lên, điện thoại hẹn hò liên
tục không ngớt, bạn trai cũng lần lượt đổi từ người này qua người khác, mà
đều là những anh chàng đẹp trai phóng khoáng. So sánh với vẻ trẻ trung
sáng chói của chị Triều Nhan, Tịch Nhan nền nã hơn. Trong suốt bao nhiêu
năm, cô chưa từng yêu ai, lúc nào cũng cô đơn một mình, khiến ông không
khỏi lo nghĩ. Biết đi đâu tìm người hiểu được giá trị cô con gái út của ông
đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.