CHỈ MUỐN LÀM ÔNG XÃ CỦA EM - Trang 150

“Y Y… bệnh viện?” Sóc Phong lại giống như một con vẹt đần.

Kiều Y Y đau đến trán đổ đầy mồ hôi, trực tiếp ngã xuống, cánh tay

Sóc Phong đỡ lấy cô, đầu của anh lập tức trống không, anh không nói hai
lời ôm lấy cô, dựa vào bản năng làm việc.

Bệnh viện, bệnh viện… Nơi đó tràn đầy mùi nước sát trùng gay mũi,

tràn đầy tiếng khóc, tiếng kêu gào, bốn bề đều là tường trắng, chỗ đó, cả
đời này Sóc Phong cũng không muốn lần nữa bước vào.

Chói mắt, mùi máu tanh nồng nặc, còn chưa đi vào bệnh viện, cảnh

tượng bốn năm trước lại một lần nữa trình diễn ở trước mắt anh, trước một
khắc còn là một cô gái thẹn thùng sống sờ sờ, một lát sau, không còn nói
chuyện nữa, vĩnh viễn không tỉnh lại nữa.

“Sóc Phong à” Kiều Y Y khẩn trương nhìn anh, bụng của cô đau đớn,

nhưng cô càng không yên lòng nhìn Sóc Phong, sắc mặt của anh thật thê
thảm, thật thê thảm.

Tiếng kêu của cô kéo anh trở về thực tế, mắt anh nhìn xuống cô, trên

gương mặt cô đau đớn và lo lắng, Sóc Phong thấy đau lòng thay cô, anh
thấp giọng nói, “ Sẽ không có chuyện gì.”

Cô suy yếu cười một tiếng, “Đương nhiên là em không có việc gì.” Dù

thế nào, cô vẫn không quên lạc quan, “Em là nữ vô địch Kim Cương mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.