CHỈ MUỐN LÀM ÔNG XÃ CỦA EM - Trang 19

"Mặc kệ như thế nào, tôi cũng sẽ không hợp tác." Anh xoay người rời

đi.

"Đợi đã nào...!" Kiều Y Y bắt được tay của anh, không cho anh đi,

muốn cùng anh ta nói chuyện rõ ràng.

Hình như anh rất tức giận, cơ bắp đầy lực, anh xoay người, trong nháy

mắt một tay ép cô vào tường, đè cô lại, "Kiều Y Y, không được làm phiền
tôi!" Anh ta mang theo giọng điệu ác ý nói: "Ngày nào đó cô theo tôi lên
giường, có lẽ tôi sẽ đưa tác phẩm cho cô!"

Anh đã gián tiếp thừa nhận anh là nhà thư pháp mà Kiều Y Y muốn

tìm, cô thở phào nhẹ nhõm, ít nhất là cô không có tìm lầm người, nhưng
giọng điệu của anh lại làm cho người khác bị tổn thương, vết thương ở chân
của Kiều Y Y cũng đã tốt lên, cô hung hăng đạp đầu gối của anh xuống,
đau đến mức anh phải buông lỏng cô ra, nhưng cô không hốt hoảng mà lập
tức né ra.

Cô chất vấn: "Sóc Phong, tại sao anh muốn ở chỗ này!" Anh trở nên

hận đời như thế, xem tất cả mọi người là kẻ thù. Nếu như cô không xâm
lược vào lãnh thổ của anh, anh sẽ dịu dàng giống như anh trai hàng xóm.
Nhưng mà anh có hai mặt đối lập như vậy thật sự làm cho người ta rất khó
ở chung.

Anh bị đau đến nỗi nửa ngồi ở bên người cô, không nói tiếng nào.

Nếu như anh muốn để chúng nó ở đây đến mục nát, tại sao lại không

cho tôi!" Kiều Y Y quan sát anh, cô cố ý nói như thế, cô không tin anh
không quan tâm, đối với một nhà nghệ thuật mà nói, mỗi một tác phẩm,
mặc kệ là thành phẩm hoặc là chưa xong, bọn họ đều không bỏ qua được.

"Câm miệng!" Sóc Phong nói nho nhỏ, tay của anh ôm đầu gối, sắc

mặt tái xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.