CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI - Trang 112

Ngược lại, bất cứ điều gì quân “khủng bố” muốn, tôi cũng chìu. Khiến có
lần T. cảnh cáo tôi rằng, ở nhà này, con không hư tại mẹ, cháu không hư tại
bà mà là tại ông ngoại!

Để tránh nguy cơ hai “khủng bố” lớn lên, có thể bị “hư” vì tôi, tôi đã phải
cố nhớ tất cả những luật lệ khe khắt mà T. đặt ra, cho riêng tôi!!!

Một lần, chở T. về từ chỗ làm, trên xe T. nói với tôi:

“... Khi chạm tay vào thịt da hai đứa nhỏ, T. thấy như mình chạm được
thương yêu, hạnh phúc kỳ diệu vậy, anh ạ...”

T. kể, từ ngày nhà mình có thêm Rock & Ro., thời gian mỗi ngày của T. vẫn
chỉ có 24 tiếng. Một ngày của T. vẫn bắt đầu từ 4 hoặc 5 giờ sáng và, không
thể chấm dứt trễ hơn 10 giờ tối (để hôm sau còn đi làm). Nhưng từ khi có
hai tên “khủng bố”, nhiều lúc T. không tìm thấy khe hở nào để lo những
chuyện lặt vặt cần thiết cho bản thân mình nữa. Vì thế, gần đây, T. nói,
trong ngày, T. có hai thời điểm hạnh phúc nhất là, lúc rời khỏi nhà để đến sở
làm và, khi lên giường ngủ!

Thật tội nghiệp khi T. bảo, T. cám ơn người nghĩ ra cái giường biết là chừng
nào. Không có nó, T. sẽ không biết làm sao có thể... “tồn tại” được!?!

Tiếng vậy, nếu thời gian của một ngày, có là 36 hay 48 tiếng thì sẽ vẫn
không đủ cho T. Vì, ưu tiên số một trong đời sống của T., hiện tại, chính là
Rock & Ro. vậy.

Bây giờ, đi đâu, làm gì, T. cũng mau mau, chóng chóng về nhà với hai tên
“khủng bố nhí” của T.

Mẹ Orchid của hai đứa đã hăm he rằng, sau này không dạy ca dao, tục ngữ
gì cả, chỉ dạy đọc thơ của Tô Thùy Yên, Cung Trầm Tưởng, Du Tử Lê...
Phần tôi, tôi hình dung, ngày nào đó một trong hai đứa đọc câu thơ “ Khi tôi
chết hãy đem tôi ra biển
”. Hình dung quân “khủng bố” tập đọc thơ của ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.