CHỈ THUỘC VỀ ANH - Trang 211

Max nhìn vào bóng Gwen trong gương, cặp mắt xanh xinh đẹp và đôi

môi hồng hờn dỗi của bà, làn da trắng không tì vết và mái tóc như những
dải caramel và kẹo bơ đường. Một niềm kháo khát cuộn lên nơi ông. Ông
bước lại chỗ bà, quyết định phải cho bà một điều gì khác mà bà cần hơn.

Nick không có cơ hội để gọi cho mẹ mình vào buổi sáng hôm sau. Bà đã

nhấn chuông gọi cửa vào lúc bảy giờ sáng.

Benita Allegrezza đặt ví lên mặt bàn đá hoa cương trắng và nhìn con trai.

Rõ là Nick nghĩ rằng anh có thể tránh mặt bà, nhưng bà là mẹ anh, vậy bà
có quyền lôi anh ra khỏi giường. Cho dù anh đã ba mươi tuổi và không còn
sống với bà.

Anh xỏ chiếc quần Levi’s sờn rách với áo len màu đen đã cũ, và đi chân

trần. Benita nhíu mày. Nó nên cố ăn mặc đàng hoàng hơn. Nick không bao
giờ chăm sóc bản thân cho ra hồn. Nó không ăn cho đúng bài đúng bữa và
mất thời gian với bọn đàn bà con gái phóng túng. Nó không nghĩ rằng bà
biết về những cô gái đó, nhưng bà biết. "Tại sao con không thể tránh xa
neska izugarri đó?"

"Con không biết mẹ đã nghe được gì, nhưng không có gì xảy ra với

Delaney đâ." Anh nói, giọng còn hơi ngái ngủ. Anh lấy áo choàng của mẹ
và treo vào chiếc tủ trong sảnh.

Rõ quá rồi, nó nghĩ rằng bà cũng có thể bị lừa. Benita theo anh vào bếp

và nhìn anh lấy ra hai cái cốc ở trong tủ chén. "Vậy tại sao con lại ở đó,
Nick?"

Anh chờ đến khi rót đầy cà phê vào cả hai cốc rồi mới trả lời mẹ. "Con

thay giúp mấy cái khóa cho cửa tiệm của cô ấy thôi."

Bà nhận cốc cà phê từ tay anh và quan sát anh đứng gần bồn rửa bát như

thể chẳng có chuyện gì xảy ra trong cái tiệm thẩm mỹ đó. Bà biết nhiều
hơn. Bà biết rằng nó càng nói ít chừng nào thì những chuyện nó không nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.