CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 107

“Người tới! Nhanh đi mời ngự y!”Lãnh Thanh Nghiên gắt gao tiến vào cái
ôm ấp khiến nàng cảm thấy ấm áp kia, nhờ độ ấm trên người Thương Diễm
Túc, thần trí đã đánh mất chậm dãi trở lại, bên tai tựa hồ nghe được có
người đang nói đi thỉnh ngự y.Ngự y? Mời ngự y làm gì?Thương Diễm Túc
đột nhiên cảm giác được người trong lòng cứng ngắc một chút, sau đó bất
an nhíu mày, tựa như đang giãy dụa cái gì, giống như vô thức nói :
“Không… không cần mời… ngự… ngự y”.“Nghiên nhi?”“Không… Không
cần…”“Được, ta đã biết, không thỉnh ngự y!” Lại đem người đi thỉnh ngự y
gọi trở về, Thương Diễm Túc vẫn đều ôm chặt nàng, vận chuyển nội lực
giúp nàng đánh tan hàn khí, hắn không biết nàng bị làm sao, cũng không
biết làm như vậy có thể khiến sự tình khác đi được không. Ở trong tình
trạng như vậy, nàng thế nhưng còn nói ra không cần mời ngự y, như vậy
chính nàng hẳn là biết rõ nguyên nhân khiến nàng ra nông nỗi như vậy,
cũng có thể không có cái gì nguy hiểm đi? Nhưng mà, nhìn thấy bộ dáng
suy yếu của nàng như vậy, tâm không thể ức chế co rút mà đau đớn.…
Người trong lòng tựa hồ đã khôi phục lại nhiệt độ cơ thể bình thường, mày
cũng không còn nhăn lại, hiện tại chính là nặng nề ngủ ở trong lòng hắn.
Thương Diễm Túc cúi đầu ngắm nhìn dung nhan khi ngủ của nàng, có thể
nhìn nàng im lặng như vậy, thật đúng là khó có được. Bởi vì nàng cho dù là
ở trong giấc ngủ cũng vẫn rất cảnh giác, mỗi lần hắn đều nhìn không được
bao lâu đã khiến nàng tỉnh giấc.Hiện tại, chắc hẳn là rất mệt mỏi đi, thế
nhưng ngủ say như vậy. Đưa tay lau đi mồ hôi trên trán nàng, nhìn nhìn
chăn bông nặng nề trên người nàng, Thương Diễm Túc thở dài, sau đó cẩn
thận đem nàng đặt lại đến trên giường, hơn nữa đem chăn kia bỏ ra. Nàng
hiện tại, hẳn là đã khôi phục lại bình thường rồi?Vào đêm, hai bóng đen
xuất hiện bên trong Mộc gia, bay với tốc độ khiến người ta chỉ có thể nhìn
thấy hai cái bóng đen mờ nhạt. Hai người kia gắt gao bám vào cành cây
ngọc lan, cây ngọc lan này cũng không phải là to lắm, nhưng cành lá lại
sum xuê rậm rạp, phiến lá gần như có màu xanh đen, hai người kia lại kề
sát trên cây, dường như cùng cây ngọc lan kia nhập thể. Trong màn đêm tối
đen, chỉ sợ có người đứng dưới gốc cây nhìn lên cũng không thể phát hiện
ra trên cây ngọc lan kia còn cất giấu hai người. Trên đường bọn họ tiến vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.