CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 129

“Đừng thương tâm, nhất định có thể tìm được mẫu hậu, chỉ cần cố gắng tìm
kiếm, nhất định có thể tìm được”.Thương Diễm Túc đột nhiên ngã vào
trong lòng của nàng, đưa tay gắt gao ôm chặt lấy nàng, nhẹ giọng gọi:
“Nghiên nhi”.Sửng sốt một chút, sau đó hiếm khi thấy Lãnh Thanh Nghiên
không đẩy hắn ra, ngược lại lại nhẹ vỗ về đầu hắn, cười nói: “Ngoan, đừng
đau khổ, không có chuyện gì là không giải quyết được”.Thoáng nghiêng
mặt đi, nhìn chiếc quan tài đã bị Thương Diễm Túc phá hư, trong mắt ánh
lên ánh sáng, trong mắt như lóe ra suy nghĩ gì. Di thể của Hoàng hậu nương
nương lại không thấy đâu, hơn nữa cũng không biết là đã biến mất khi nào,
đây quả thực là chuyện lớn khiến cho cả thế giới phải rung chuyển.Thương
Diễm Hách vẻ mặt dại ra nhìn Lãnh Thanh Nghiên đang vuốt ve thất ca hắn
giống như con cún nhỏ, còn có vẻ mặt tươi cười của huynh ấy, ngay cả tâm
của hắn cũng kì quái mà bình tĩnh xuống.Thương Diễm Trạch cũng cau
mày lại, lẳng lặng nhìn nàng, trước mặt cũng hiện ra một hình ảnh khác,
“Ngoan, A Trạch, ba mẹ mất rồi, sau này chị sẽ bảo vệ em”.Vẻ mặt chấn
động, lập tức chán nản cúi đầu, không biết hiện giờ chị sống như thế nào?
Cậu mất, khẳng định chị ấy sẽ rất đau lòng, cũng không biết chị có xúc
động mà chạy đi tìm Hắc Luân báo thù không, bọn Allen chắc hẳn sẽ ngăn
cản chị ấy chứ? Cũng không biết chị ấy có ăn uống đầy đủ không, ngủ tốt
không, đột nhiên rất nhớ chị ấy lại vô cũng lo lắng cho chị!Không khỏi, lại
đem tầm mắt chuyển đến trên người Lãnh Thanh Nghiên.Thất tẩu, một ít
lời nói và cử chỉ của nàng thật sự rất giống tỷ tỷ, rõ ràng diện mạo không
giống, tính cách cũng không giống, nhưng ngẫu nhiên lại biểu hiện ra một
chút lời nói cùng hành động, khiến hắn thường xuyên coi nàng như tỷ
tỷ.Vừa rồi Thương Diễm Túc gọi một tiếng Nghiên nhi, giọng nói rất nhỏ,
thế cho nên Thương Diễm Trạch không thể nghe thấy được.Bên trong
Hoàng lăng, quan tài của hoàng hậu bị một chưởng của Thương Diễm Túc
làm vỡ nát, muốn trở lại như ban đầu để không ai biết là chuyện không thể,
đem linh cữu bên trong đậy kín lại, sau đó nhìn lại chiếc quan tài đã bị phá
nát, cửu Vương gia lắc đầu thở dài một tiếng, sau đó hướng về phía mấy
người Thương Diễm Túc vẫy tay nói: “Được rồi, các ngươi đi trước đi, nơi
này cứ giao cho ta. Aiiii, hình như hàng năm đều phải sinh ra một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.