CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 130

chuyện gì đó, sau đó lại để cho bổn Vương đến thu dọn cục diện rối rắm
cho hai huynh đệ các ngươi”.Nghe thấy lời này của hắn, Lãnh Thanh
Nghiên không khỏi cau mày lại, theo như ý ông nói, cho dù lăng tẩm của
hoàng hậu nương nương có bị phá hủy, ông cũng có thể thần không biết
quỷ không hay đem nơi này trở về như cũ, hoặc là đem chuyện này che
giấu đi sao?Thương Diễm Túc chỉ hơi khom người về phía cửu Vương gia,
sau đó lôi kéo Lãnh Thanh Nghiên đi ra khỏi Hoàng Lăng, Thương Diễm
Hách cùng Thương Diễm Trạch cũng vội vàng đi theo, tuy rằng hiện tại
Thương Diễm Túc giống như đã khôi phục lại bình thường, nhưng vẫn làm
cho bọn họ thực lo lắng.“Thất ca”.Thương Diễm Túc thoáng dừng chân,
nghiêng mặt nhìn hai người phía sau, nói: “Các ngươi cũng trở về đi, sau
đó còn phải tiến cung chúc thọ phụ hoàng”.Sau khi hắn nói ra những lời
này, Lãnh Thanh Nghiên cảm nhận rõ ràng trên người hắn càng thêm lạnh
lẽo, trong lòng không khỏi căng thẳng, theo bản năng nắm chặt tay hắn,
ngàn vạn lần đừng gặp chuyện gì không may nữa a!Hiện tại, ngay cả chính
nàng cũng không rõ lắm, vì sao nàng lại cầu nguyện không có chuyện gì
xảy ra, bởi vì tối nay là đêm trăng tròn? Hay còn vì điều gì khác? Nàng
không biết, cũng không có tâm tư để suy nghĩ chuyện đó.Thương Diễm
Túc sợ run, quay đầu lại nhìn nàng, hàn khí trên người dường như biến mất
hoàn toàn, mỉm cười nhìn nàng nhẹ giọng nói: “Yên tâm đi, không có việc
gì”.Lời nói đột ngột này khiến Lãnh Thanh Nghiên sửng sốt một chút, lập
tức gật đầu nhẹ nói: “Ừm!”Thương Diễm Hách cùng Thương Diễm Trạch
liếc nhau, sau đó hai người cùng hướng về phía một con đường khác đi,
dường như, cũng không còn gì phải lo lắng nữa.Trở lại vương phủ, dọc
theo đường đi hai người đều không có mở miệng nói gì, Thương Diễm Túc
đắm chìm trong thế giới của chính mình, Lãnh Thanh Nghiên cũng là im
lặng đi bên cạnh hắn, không có quấy rầy hắn. Mẫu thân đã chết mười năm
đột nhiên phát hiện di thể không thấy, như vậy kích thích, đối với Thương
Diễm Túc mà nói, so với mười năm trước mẫu thân của hắn qua đời còn
nghiêm trọng hơn.Quản gia đã cung kính đứng ở cửa Vương phủ, đối với
thần sắc ủ dột của Thương Diễm Túc giống như căn bản không thấy hoặc là
đã sớm thành thói quen, chỉ cung kính hành lễ, nói: “Vương gia, mới vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.