CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 168

rằng biết độ ấm của thân thể nàng luôn thấp hơn so với người thường một
chút, nhưng tuyệt đối không có khả năng thấp đến mức như vậy, lạnh như
băng như vậy, làm cho hắn hoài nghi, máu trong cơ thể nàng có phải dã
biến thành khối băng, đây có phải là nhiệt độ thấp nhất của cơ thể người
hay không? Càng nghĩ, Thương Diễm Túc càng lúc càng thấy trong lòng
buồn đau khó chịu, mang theo thật nhiều sợ hãi. Ưng Dung Kiều nhìn ra
bên ngoài đại điện, vẻ mặt khó lường, trải qua chuyện tình vừa rồi, nàng im
lặng đi rất nhiều, cũng không có đi tìm Trữ hoàng hậu gây phiền toái nữa,
chỉ là từ sau khi Thương Diễm Túc cùng Lãnh Thanh Nghiên rời đi, nàng
vẫn luôn chú ý ra bên ngoài đại điện. Thấy bên cạnh không có ai chú ý đến
mình, nàng lẳng lặng dời khỏi đại điện, ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn trên
bầu trời, lông mày khẽ nhíu, xem xét trái phải, sau đó hướng về một phía
mà đi. Ngay tại khi nàng vừa rẽ qua một khúc hành lang, đột nhiên một
bóng người màu trắng từ bên trong lao ra, nàng theo bản năng lui về phía
sau vài bước, trong tay cũng chuẩn bị tốt một chút độc dược chuẩn bị tung
ra. Nhưng khi nàng thấy rõ bóng người kia là ai, vội vàng đem động tác
trên tay ngừng lại. “Lạc vương?” Thương Diễm Túc lạnh lùng nhìn nàng,
hắn vừa đả thông được huyệt đạo, không ngờ vừa mới ra tới đây liền gặp
ngay vị công chúa Thiên Ưng quốc này, mà hiện nay hắn cũng không có
tâm tình để để ý đến nàng ta, thầm nghĩ nhanh một chút tìm được Nghiên
nhi. Trước mắt lại hiện lên bộ dáng của nàng trước khi rời đi, còn có thân
thể lạnh lẽo kia của nàng, cho tới tận bây giờ, hơi lạnh kia dường như vẫn
còn lưu lại trong lòng tay hắn. Chỉ liếc mắt nhìn Ưng Dung Kiều một cái,
Thương Diễm Túc lièn vòng qua người nàng, nhưng khi đi lướt qua người
nàng, Ưng Dung Kiều đột nhiên bước ra ngăn cản hắn, đồng thời đưa tay
bắt lấy tay hắn. Ánh mắt Thương Diễm Túc lập tức trở nên lạnh lẽo, không
chút do dự vận công đánh bay Ưng Dung Kiều ra xa, trên người tản mắt ra
nồng đậm sát khí, nói: “Đừng tưởng rằng ngươi là công chúa Thiên Ưng
quốc bổn vương sẽ không dám giết ngươi!” Ưng Dung Kiều bị đánh bay ra
ngoài té trên mặt đất sợ sệt nhìn hắn, vẻ mặt có chút ấm ức, nhưng khi thấy
Thương Diễm Túc xoay người chuẩn bị rời đi, vội vàng từ dưới đất đứng
lên, bước chân không khỏi có chút lảo đảo, trong lòng đã sớm đem Thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.