chính mình, sau khi nuốt viên thuốc kia vào, trong cơ thể bắt đầu sinh ra
một luồng nhiệt, nhưng cảm giác lạnh như băng trong xương cốt cũng
không có biến mất. Một lạnh vô cùng cùng cực nóng ở bên trong cơ thể
nàng giao tranh, làm cho nàng thấy mình giống như đặt trong hỏa lò, nhưng
lại cảm thấy được bên trong nóng còn có lạnh như băng. “Hừ!” Môi dường
như bị cắn đến máu tươi đầm đìa, nhưng nàng vẫn không nhịn được mà hừ
nhẹ ra tiếng, thần trí càng lúc càng trở nên thanh tỉnh, cảm giác băng hỏa
trong người cũng càng lúc càng trở nên rõ ràng, giống như đặt mình vào địa
ngục trần gian, không, so với nó còn thống khổ hơn gấp trăm gấp ngàn lần.
“Thanh Nghiên…” Sau lưng truyền đến giọng nói mềm nhẹ mà từ tính
cùng thần bí, mang theo thật sâu không đành lòng cùng thương yêu. Lãnh
Thanh Nghiên có thể cảm nhận được rõ ràng cảm giác của bản thân cùng
mọi chuyện xung quanh, nhưng mà dù có nghe được thanh âm này nàng
cũng không dám đáp lại hắn, nàng sợ chỉ cần thoáng buông lỏng miệng,
nàng sẽ nhịn không được thét lên thành tiếng thét chói tai. Mồ hôi lạnh đã
thấm ướt hết quần áo của nàng, sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, bàn
tay nắm chặt xuyên thấu qua lớp vải quần áo vào bên trong lòng bàn tay,
trong không khí tràn ngập mùi máu tươi. Minh Dạ đặt tay trên lưng nàng,
vận công bảo vệ tâm mạch của nàng, mà thân thể hết nóng lại lạnh của
nàng cũng theo bàn tay mà truyền ra, khiến cho tâm hắn không khỏi dày
vò, đau đến tột đỉnh. Bọn họ cũng đều đã từng trải qua thống khổ như vậy,
cho nên có thể hiểu được cảm giác của Lãnh Thanh Nghiên lúc này, giống
như, thay thế nàng. Vẻ mặt tươi cười trên mặt Trần Nhiên dần dần thu lại,
vẻ mặt càng ngày càng ngưng trọng, động tác trên tay cũng không chút
ngơi nghỉ, vài giọt mồ hôi từ trán chảy xuống. Lãnh Thanh Nghiên cảm
giác được thân thể của mình càng ngày càng nóng cháy, giống như sẽ nóng
chảy ra vậy, một tia máu tươi từ lỗ chân lông thấm ra nhuộm đỏ áo của
nàng, đem quần áo màu tuyết trắng dần dần nhuộm thành màu đỏ.***
Thương Diễm Túc vẫn đứng như cũ tại chỗ, khẽ nhắm mắt lại điều tiết lại
nội lực trong cơ thể đánh sâu vào huyệt đạo, đã gần nửa canh giờ trôi qua,
trước mắt vẫn hiện lên chuyện ở Vương phủ ngày đó, còn có Nghiên nhi cả
người lạnh lẽo vừa rồi nữa, tâm Thương Diễm Túc đều đang run rẩy. Tuy