CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 174

nàng lại bỏ đi nhiều cơ hội thoát khỏi Mộc gia. Nhẹ vỗ về hai má của Lãnh
Thanh Nghiên, biểu tình trên mặt hắn chậm dãi thả lỏng xuống, độ ấm trên
người dường như cũng đã khôi phục lại bình thường, khóe miệng Trần
Nhiên hiện lên tia cười ôn nhu, nói: “Không ngờ rằng Mộc Kiệt thật sự lại
độc ác như vậy, ngay cả với đứa cháu gái ngoại của mình cũng có thể
xuống tay độc ác như vậy, may mắn là hiện giờ đã không có việc gì rồi”.
Tay của Minh Dạ cũng đã sớm dời khỏi lưng của nàng, thuận thế đưa tay
tiếp lấy thân thể của nàng đang ngã xuống, cúi đầu nhìn khuôn mặt đang
ngủ dường như vẫn không yên của nàng, nói: “Chờ một chút đi, hiện tại tuy
rằng Thanh Nghiên không còn ở Mộc gia, nhưng lại vẫn bị Mộc gia nắm
giữ trong tay, hơn nữa Lạc vương phủ so với Mộc gia lại càng thêm khó đối
phó”. “Ta biết, cho dù muốn tìm Mộc gia báo thù, với thực lực hiện tại của
chúng ta, trên cơ bản chẳng khác nào đi tìm đường chết, ta sẽ không đi làm
việc luẩn quẩn không đường ra như vậy”. Ngay tại lúc hai người đang nói
chuyện,đột nhiên một bóng người màu đen kiều nhỏ xuất hiện ở bên cạnh
họ, trên khuôn mặt của nàng mang theo một tia lo lắng, nói: “Có người
đang hướng về phía này đến, chúng ta đi nhanh đi!” “Là loại người nào?”
“Thấy không rõ lắm, hình như là Thương Diễm Túc”. Hai người khẽ sửng
sốt, sau đó cùng đem tầm mắt chuyển đến trên người Lãnh Thanh Nghiên,
hắc y nữ tử thấy vậy khóe miệng khẽ giật giật, sau đó đưa tay mỗi tay lại
nắm lấy một người, không kiên nhẫn nói: “Đừng nhìn, tốt nhất là đi nhanh
đi, nếu không muốn bị Thương Diễm Túc đánh đến đây!” Thương Diễm
Túc đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn về phía bên trái, ngay tại vừa rồi,
dường như hắn thấy phía kia có bóng đen hiện lên, nhưng là đợi đến khi
hắn cẩn thận nhìn lại thì lại không thấy gì nữa. Khẽ nhíu lông mày,vừa rồi
cũng vì hắn thấy vị khách không mời mà đến nên mới theo được tới đây,
nhưng người kia vì sao lại cố ý đi vòng mấy vòng, ngược lại lại là luẩn
quẩn đường xa đâu? Tầm mắt không khỏi chuyển về phía phương hướng
mà bóng đen kia vừa rời khỏi, trong mắt hiện lên một tia gì đó, sau đó
hướng về phía đó bay vút đi. Thời điểm nhìn thấy bóng người nằm kia mà
quần áo đều đã nhuốm thành màu hồng, Thương Diễm Túc tâm hung hăng
rung rung một chút, liền vọt lên phía trước ôm lấy nàng vào lòng, nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.