người kia nhất định là hắn a. Nghĩ vậy, khóe miệng Lãnh Thanh Nghiên
cũng hiện lên ý cười nhạt, nhẹ giọng nói: “Quả thật là có nghe có người nói
như vậy, nhưng nàng cũng không có nói, nam nhân kia nhất định là Vương
gia a, có lẽ Vương gia đã hiểu lầm đi”. Khóe miệng run rẩy, ánh mắt
Thương Diễm Túc híp lại nhìn, đột nhiên dùng sức đánh lên trên mông
nàng một cái, “Ba!” Lãnh Thanh Nghiên hoàn toàn không hề phòng bị khẽ
kinh hô một tiếng, sau đó liền nhảy ra khỏi lòng hắn, đưa tay ra ôm mông
vừa bị người đánh, có chút hổn hển nhìn Thương Diễm Túc. Nhìn phản ứng
đáng yêu như vậy của nàng khiến cho Thương Diễm Túc thật không ngờ,
tâm tình không khỏi tốt lên một chút, đưa tay thoáng nâng lên, khẽ nhéo
nhéo, cười đến mức có điểm tà ác, nói: “Co dãn thật tốt a, có chút ý vị á”.
Nhìn động tác khẽ nhéo nhéo kia của hắn khiến Lãnh Thanh Nghiên theo
bản năng cả thân mình cứng đờ, thậm chí còn có cảm giác từ trên mông
truyền đến một luồng điện, khiến toàn thân tê dại, tên khốn này! Vẻ mặt
lạnh lùng, trong mắt cũng là một mảnh hờ hững, lạnh như băng nhìn nhìn
Thương Diễm Túc, nhưng có làm như thế nào cũng không thể làm cho hai
má đang hồng lên trở lại như bình thường. Không khỏi lại ngầm bực trong
lòng, lãnh đạm nói: “Vương gia không tiếc đối với công chúa hạ lệnh đuổi
khách, đem ta đến đây, không biết là có chuyện quan trọng gì ?” Thương
Diễm Túc ngồi xuống lan can bên cạnh, nghiêng người dựa vào cây cột
ngay đó, khóe mắt mỉm cười nhìn Lãnh Thanh Nghiên, đưa tay đến trước
mặt nàng, nói: “Nghiên nhi, lại đây”. Lãnh Thanh Nghiên cũng không thèm
để ý đến hắn, xoay người ngồi xuống bên cạnh một cây cột khác, cách xa
khỏi Thương Diễm Túc một khoảng cách, nói: “Muốn nói cái gì, thì cứ nói
thẳng”. Đối với sự không thèm để ý của nàng Thương Diễm Túc cũng
không hề buồn bực, thân thể hướng về phía nàng đi tới, rất nhanh đã ngồi
xuống ngay bên cạnh nàng, nhìn thấy bộ mặt trở nên không thoải mái của
nàng, mặt không khỏi càng hớn hở thêm, giọng nói lại có chút u oán nói:
“Sao Nghiên nhi lại đối với ta lạnh lùng như vậy a? Thật uổng ta cho người
đi câu dẫn Mộc Thiên Dao để cưới nàng về nhà a “. “Với ta thì có liên
quan…” Vừa nói được một nửa, đột nhiên dừng lại, quay đầu lại không
dám tin nhìn vẻ mặt đầy ý cười của hắn, “Ngươi nói cái gì? Là ngươi cho