tới, sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi hắn . Hôn nhẹ hắn, Lãnh Thanh Nghiên
khẩn trương đến mức lông mi rung động, giờ khắc này thậm chí nàng quên
đi bất an trong lòng, trong lòng rung động không thôi, không tự chủ được
mà cầm lại tay hắn . Chậm rãi mở to mắt, khẽ chớp vài cái, sau đó cả người
đột nhiên đều nhảy dựng lên, thần sắc tràn đầy kinh hoảng . Thương Diễm
Túc lẳng lặng nằm ở trên giường, vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, đột
nhiên thở dài một hơi, nói: “Không ngờ rằng Nghiên nhi lại thừa dịp ta ngủ
mà vụng trộm hôn ta, thật đáng thương cho ta một đời thanh bạch, liền bị
nàng làm hỏng như vậy rồi “. Lãnh Thanh Nghiên âm thầm cắn răng, cũng
tức giận chính mình, không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì ?Vì sao lại mạc
danh kì diệu đi hôn hắn ? Quả thực gặp quỷ! Còn có tên hỗn đản Thương
Diễm Túc này xảy ra chuyện gì a? Rõ ràng vẫn mê man bất tỉnh, như thế
nào nàng hôn hắn, hắn liền tỉnh? Hắn nghĩ hắn là công chúa hoa hồng hay
sao ! Nhìn bộ dáng xấu hổ sầu não của nàng, Thương Diễm Túc đáy lòng
nhộn nhạo nổi lên tràn đầy hạnh phúc, vươn tay về phía nàng, nói: “Nghiên
nhi, trong sạch của ta đều bị nàng hủy rồi, nàng cần phải chịu trách nhiệm
với ta nha, còn không mau lại đây để cho ta ôm một cái !” Khóe miệng run
rẩy một chút, sau đó Lãnh Thanh Nghiên bay người lên đạp cho hắn một
cước, “Phanh!” Thương Diễm Túc bị đá bay đến trong góc giường, hung
hăng bị đánh vào thanh chắn giường . Người ở bên ngoài nghe thấy tiếng
vang lớn trong phòng, vội vàng vọt tiến vào, “Vương phi, đã xảy ra chuyện
gì? Ách, Vương gia, ngài tỉnh?” Thương Diễm Túc lật người dậy, từ trên
giường ngồi dậy, sắc mặt có chút âm u, không kiên nhẫn nhìn mấy tên
chướng mắt vừa mới xông vào, nói: “Đi ra ngoài!” “Dạ, nô tài ( nô tỳ ) cáo
lui!” Hạ nhân thấy vậy lại “Rầm” chạy ra ngoài, rất nhanh trong phòng
cũng chỉ còn lại có hai người, mà Thương Diễm Túc lại lập tức đổ người
xuống giường, đưa tay nhẹ xoa xoa thắt lưng, vẻ mặt u oán nhìn Lãnh
Thanh Nghiên, nói: “Nghiên nhi, nàng sao có thể đối với tướng công mình
nhẫn tâm như vậy chứ?” Lãnh Thanh Nghiên khẽ mân khóe miệng, mà một
câu tiếp theo của Thương Diễm Túc, lại khiến cho nàng tiếp tục bộc phát,
“Rõ ràng vừa rồi còn vụng trộm hôn ta”. Tay không tự chủ được run run vài
cái, nhìn vẻ mặt ủy khuất của hắn, trong mắt lóe ra tia nhìn sát khí, đôi mày