CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 338

hắn đã đi tới trước cửa phòng. Con mắt chuyển động, đánh giá quang cảnh
bốn phía, sau đó cẩn thận đưa tay mở cửa phòng ra, lắc mình tiến vào, cửa
phòng cũng lại một lần nữa đóng lại . Ngẩng đầu nhìn xung quanh, đập vào
mắt đầu tiên lại chính là một cái bài vị, tiểu tử kia dùng sức chớp chớp mắt,
sau đó bổ nhào đến phía trước chiếc bàn đang đặt bài vị kia, dùng sức kiễng
mũi chân mở to mắt nhìn tên trên đó: “Ái thê Lãnh Thanh Nghiên chi linh
vị? Hở, mẹ ta còn chưa có chết đâu!” Nhìn trong chốc lát sau đó hắn liền
thay đổi mục tiêu, đi lại trong phòng xem xét, thật giống như đi vào trong
nhà mình vậy, tiêu diêu tự tại, không một chút nào gọi là chột dạ. Không,
chẳng qua, hình như, nơi này quả thật chính là nhà nó mà. Thời điểm đi
ngang qua bàn trang điểm, đột nhiên dừng bước, xoay người vọt tới, nhìn
một đống châu báu trang sức đặt chỉnh tề trên bàn, hai mắt mở to nhìn bắt
đầu nổi lên kim quang. Đương nhiên, kim quang trong mắt hắn chính là
kim quang khi nhìn thấy vàng bạc châu báu a, cũng không phải thật sự có
kim quang hiện lên. (HĐ: ko phải kim quang như Túc ca đâu nha =]]) Nuốt
nuốt nước miếng, thì thào nói: “Há há, tất cả những thứ này là của mẹ, của
mẹ tất nhiên cũng là của ta”. Ngay lúc hắn đang muốn xoay người, đột
nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, vội vàng quay đầu
nhìn về phía cửa, lại phát hiện có một bóng đen vừa đi tới cửa, hơn nữa
càng lúc lại càng gần hơn . Tiểu tử kia vội vàng quay đầu nhìn chung
quanh, sau đó liền nhanh chóng chui xuống dưới giường . Trong tay
Thương Diễm Túc đang cầm chiếc bình bạch ngọc kia, nhẹ nhàng đẩy cửa
đi vào, đem bình rượu đặt lên trên bàn, sau đó lại châm ngọn nến bên trong
phòng lên, lẳng lặng đứng ở trước bàn, nhìn bài vị. “Nghiên nhi, đây là
rượu do chính tay ta ủ cho nàng, không biết nàng có thích hay không, kỳ
thật ta thật hy vong nàng có thể uống rượu này, như vậy có lẽ nàng sẽ trở về
gặp ta.” Thương Diễm Túc si ngốc nhìn lên bài vị, nhẹ giọng nói tiếp, “Bốn
năm nay, mỗi ngày ta đều mong chờ nàng trở về, cũng không sợ đó chỉ là
hồn phách, ta đều muốn muốn gặp nàng. Kỳ thật, trước kia ta cũng không
hề tin con người sau khi chết sẽ có hồn phách gì, cũng chẳng sợ khi biết
chuyện nàng là đầu thai chuyển thế, ta vẫn luôn tin trên đời này không hề
có Quỷ Hồn, nhưng là hiện tại, ta tin tưởng, bởi vì ta rất nhớ nàng.” Tiểu tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.