CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 347

Túc, nói: “Thúc thúc, người đang nói cái gì? Người ta sao lại không hiểu
nhỉ?” Trong mắt hàn quang lóe ra, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn chết!”
Quản gia đứng ở phía sau, khẩn trương nhìn tình huống bên này, nói thật,
hắn thật sự không muốn nhìn thấy một tiểu tử đáng yêu như vậy lại từ nay
về sau sẽ biến mất khỏi trên đời, nhưng là, hắn đã làm ra chuyện mà không
nên làm nhất . Tầm mắt yên lặng chuyển đến trên người Thương Diễm Túc,
lại đột nhiên cả người đều ngây ngẩn cả người, hắn nghĩ tới, vừa nhìn tới
dung mạo của Vương gia, hắn đột nhiên nghĩ ra vì sao nhìn tiểu tử kia lại
quen thuộc đến như vậy . Kinh hãi mở to hai mắt nhìn, thẳng tắp nhìn đến
tiểu tử đang bị Thương Diễm Túc xách lên kia, “Cô!” Nuốt nuốt nước
miếng, trời ạ, tiểu tử kia, hắn. . . Hắn quả thực chính là bản thu nhỏ của
Vương gia a, đây là có chuyện gì? Duy nhất không giống với Vương gia
chính là ánh mắt, ánh mắt kia. . . Quản gia đột nhiên lảo đảo một chút, thiếu
chút nữa đã đặt mông ngồi xuống đất, vì sao hắn lại cảm thấy, ánh mắt kia
lại cực kì giống với Vương phi. Ý tưởng này khiến cho toàn thân quản gia
mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn rất rõ ràng, Vương phi bốn năm trước đã chết
rồi, hơn nữa, tận mắt hắn thấy nàng nhập quan, hạ táng, Vương gia lại càng
vì Vương phi mất đi mà thống khổ vạn phần . Thời điểm mà quản gia đang
kinh hãi, tiểu tử kia mở to đôi mắt vô tội, trong mắt ngập hơi nước, một bộ
biểu tình như tùy lúc cũng có thể khóc lên, nói: “Thúc thúc, người thật
hung dữ!” Thương Diễm Túc cũng đã đưa tay nắm lấy cái cổ của hắn, lạnh
lùng nhìn hắn nói: “Ngươi tốt nhất lập tức nói ra ngươi đã đem thứ ngươi
lấy được giấu ở nơi nào, nếu không hiện tại ta sẽ giết ngươi”. Cổ khẽ ngọ
nguậy, cái miệng nhỏ nhắn mân mân, đột nhiên rất kiên quyết nói: “Đều đã
tặng cho mẹ ta rồi, dù sao ngươi để ở nơi đó cũng không có ai uống, không
có ai sẽ mang trang sức này, không bằng đem về cho mẹ ta dùng!” Nghe
vậy, trong mắt Thương Diễm Túc hàn quang đại thịnh, đằng đằng sát khí.
Tiểu tử kia trong lòng lay động, biểu tình của Vương gia phụ thân thật là
đáng sợ a, một bộ giống như muốn giết người vậy . Cho nên, khi Thương
Diễm Túc vừa mới có chút động tác, tiểu tử kia đột nhiên lớn tiếng khóc
lên : “A! Ban Ban, cứu mạng a! Chủ nhân nhà ngươi sắp bị giết —— “
Không có phản ứng gì, tiểu tử kia đáng thương hề hề chớp chớp ánh mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.