CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 355

người nào hử? Hơn nữa hình như trong Vương phủ của ngươi cũng có một
vị mỹ kiều thê, ta đi xem náo nhiệt làm gì chứ?” Trong lúc nhất thời ánh
mắt Thương Diễm Túc tràn đầy ý cười, hoàn toàn không thèm để ý đến
đoản kiếm có thể lấy mạng hắn bất cứ khi nào, ôn nhu hỏi: “Nghiên nhi
đang ghen sao?” Lãnh Thanh Nghiên đột nhiên sử dụng chuôi kiếm hung
hăng đập vào vai Thương Diễm Túc,khiến hắn đau đến mức nhe răng, mà
nàng lại ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, lãnh khốc nói: “Ngươi nhìn bộ dáng ta
giống như đang ghen sao?” Thương Diễm Túc rất muốn gật đầu nói giống,
nhưng vừa lên đến miệng hắn liền sửa lại lời, đổi thành một câu có vẻ uyển
chuyển hơn, nói: “Vậy vì sao nàng lại để ý đến Sử Vân Kiều như vậy?”
Thân kiếm vừa ngoan vừa độc lại đánh lên bả vai hắn, Lãnh Thanh Nghiên
cả giận nói: “Còn nói trong lòng chỉ có một mình ta, vậy vì sao ngươi lại có
thể nhớ rõ tên nữ nhân kia vậy?” “Ách?” Thương Diễm Túc thật muốn nói
rằng đó chỉ là một cái tên thôi mà, nhưng là hắn cũng không dám nói, cho
dù chỉ là vì suy nghĩ cho bả vai của mình, nhưng cũng tuyệt đối không thể
lỡ miệng biện giải nửa câu. Bả vai hắn bị đánh đau đến mức chết lặng,
thậm chí còn không có cảm giác bả vai còn tồn tại nữa. Có điều, thì ra
Nghiên nhi ăn giấm chua lại xử sự như vậy hay sao? Thật. . . thật đáng yêu!
Trước kia vì sao hắn không có phát hiện nhỉ, hơn nữa vì sao hắn lại có cảm
giác, trên người Nghiên nhi còn rất nhiều chỗ đáng yêu mà hắn không có
phát hiện ra a, về sau cần phải cố gắng nhiều hơn. “Nghiên nhi, trong tim ta
thật sự cũng chỉ có một người mà thôi, nàng hẳn cũng biết, căn bản ta cũng
chưa có cùng với nữ nhân kia bái đường, ta cũng đã muốn đưa nàng ta về
nhà, nhưng nàng ta lại cứng rắn không chịu đi, cho nên ta cũng không còn
cách nào a”. “Đừng có lấy cớ, ngươi căn bản chính là luyến tiếc nên không
muốn đuổi nàng ta đi!” Mắt thấy chuôi kiếm lại sắp hạ xuống, Thương
Diễm Túc cam chịu nhắm hai mắt lại, nhưng chờ rất lâu rồi cũng không có
cảm giác chuôi kiếm chặt xuống vai, không khỏi cẩn thận mở mắt. Liền
thấy Lãnh Thanh Nghiên đang giơ đoản kiếm trong tay, cách bờ vai hắn
không đến một tấc, mà nàng cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn, thấy hắn
mở mắt ra, nhịn không được hỏi: “Vì sao không né?” Đưa tay khẽ vuốt ve
hai má của nàng, cười nói: “Chỉ cần Nghiên nhi vui vẻ thì tốt rồi”. Tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.