Hơn nữa, Sử Vân Kiều này cũng không phải người đơn giản, không ai
biết nàng có nghĩ ra một số thủ đoạn hay không, xảy ra một số chuyện,
Lãnh Thanh Nghiên nàng tuyệt đối sẽ không bao giờ để cho một nữ nhân
nguy hiểm như vậy ở bên cạnh nam nhân của mình.
Tuy rằng làm vậy đối với nàng ta mà nói, thực không công bằng, ở
thời đại này quả thật sẽ khó mà sinh sống, nhưng đây cũng không phải là
phạm vi mà Lãnh Thanh Nghiên có thể lo lắng được.
“Thật có lỗi, ta biết làm như vậy sẽ khiến cho ngươi thật khó xử,
nhưng ta cũng không thể vì một chút chuyện này mà khoan nhượng được,
cũng sẽ không vì đồng tình hay áy náy với ngươi mà cố để cho ngươi ở lại
trong Vương phủ cho nên ngươi tốt nhất vẫn là sớm chuẩn bị mà đi đi”.
Sử Vân Kiều sắc mặt tái nhợt, đứng ở nơi đó lung lay như sắp đổ,
Châu nhi thấy vậy càng thêm nóng vội, liều lĩnh hướng về phía Lãnh Thanh
Nghiên nói: “Ngươi nữ nhân này sao có thể ích kỷ như vậy? Tiểu thư nhà ta
đã đồng ý để cho ngươi ở trên nàng, ngươi nên mang ơn, không ngờ rằng
hiện tại lại còn muốn đuổi tiểu thư ta ra khỏi Vương phủ, ngươi rốt cuộc có
rắp tâm gì?”
Lãnh Thanh Nghiên khẽ nhíu mày, nhưng cái gì nàng cũng không có
nói, quên đi, bị mắng vài câu liền thì mắng vài câu đi, Sử Vân Kiều quả
thật cũng rất đáng thương, để cho nàng ta phát tiết một chút đi.
Nhưng Châu nhi kai cũng không có vì Lãnh Thanh Nghiên nhường
nhịn mà thu hồi, ngược lại càng thêm táo tợn tiến lên phía trước, chỉ vào
Lãnh Thanh Nghiên nói: “Ngươi bắt tiểu thư rời đi, về sau tiểu thư biết làm
cái gì bây giờ? Ngươi thật sự là rất ác độc, bằng thân thế của ngươi, căn
bản ngay cả xách giày cho tiểu thư ta cũng không được, thế nhưng còn
muốn tranh giành tướng công với tiểu thư nhà ta!”