Thương Diễm Trạch trong mắt lóe lên hàn quang, lại tiếp tục công
kích về phía Vân Mộng Tuyết, lúc này đây, cả người đều lao thẳng về phía
nàng ta công kích, bởi vì nếu như không làm như vậy, chỉ sợ là hôm nay
hắn sẽ không thể nào mà được ôm cháu ngoại trai bảo bối đâu.
Hai người liên tục đấu với nhau, rất nhanh cũng đã đánh ra ngoài
phòng, Thương Diễm Túc cùng Lãnh Thanh Nghiên cả hai người lại vẫn
ngồi bên trong phòng như cũ, vẻ mặt khó hiểu cùng suy nghĩ sâu xa.
Tuy rằng trong lòng Vân Mộng Tuyết có thêm một tiểu tử, làm cho
nàng không thể hoàn toàn thi triển võ công, nhưng như vậy cũng khiến cho
Thương Diễm Trạch có chút bó tay bó chân, hắn cũng không muốn thương
tổn đến cháu ngoại trai của mình.
Trong lúc nhất thời, hai người đấu với nhau bất phân thắng bại, từ đầu
cho tới bây giờ, hai người cũng không ai mở miệng nói với đối phương nửa
câu.
“Chết tiệt, rốt cục là ngươi muốn như thế nào? Đây cũng không phải
là con ngươi, ngươi ôm như vậy làm cái gì?” Thương Diễm Trạch cuối
cùng không nhịn được mà gầm nhẹ, nữ nhân này, thật sự là đáng ghét vô
cùng!
Vân Mộng Tuyết hừ lạnh một tiếng, xa xa đối diện với Thương Diễm
Trạch, nói: “Ai nói không phải con ta? Tiểu tử này chính là con nuôi của ta,
nhưng ngược lại, ngươi tính làm cái gì?”
“Bổn vương chính là thúc thúc của Tuyệt Thế, đồng thời cũng là cậu,
so với kẻ tự xưng là nghĩa mẫu như ngươi hơn nhiều lắm!”
“Ngươi quả thực không biết xấu hổ, tiểu tử này chính là do bổn minh
chủ nhìn từ nhỏ lớn lên, làm sao có thể giống với kẻ tự xưng là thúc thúc
cùng cậu này, chỉ sợ là hôm nay cũng là lần đầu tiên ngươi được gặp Tuyệt
Thế đi?”