CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 865

hơn.

Tuy rằng hoàng thân quốc thích tới săn bắn, nhưng sau khi săn bắn, sẽ

không tránh được đi đến vùng phụ cận một phen, tự nhiên cũng sẽ có một
số người đi đến các thanh lâu gần đó, hơn nữa số lượng thật đúng là không
ít.

Tú bà nhìn biểu tình của Lãnh Thanh Nghiên căn bản không đem bà ta

để vào mắt, không khỏi tức giận vô cùng, lại không dám tự mình xông lên,
hướng về phía nha hoàn bên cạnh quát: “Các ngươi trói nàng lại cho ta, ta
muốn nhìn, ngươi có thể phản kháng tới khi nào!”

Được lệnh, những người đó không có nửa điểm do dự liền lao về phía

Lãnh Thanh Nghiên, mà Lãnh Thanh Nghiên vẫn tiếp tục nhìn ra cửa Vạn
Hoa Lâu, giống như là đang thưởng thức cái gì đó.

Ngay tại thời điểm những người đó sắp vọt tới trước mặt nàng, Lãnh

Thanh Nghiên đột nhiên quay đầu lại, thản nhiên nhìn qua mọi người, nhất
thời tình thế kỳ dị như vậy khiến cho tất cả mọi người đều dừng cước bộ
lại.

Khóe miệng hiện lên một nụ cười trong trẻo nhưng lạnh lùng, đạm

mạc nhìn tú bà, ánh mắt của nàng, khiến cho cả người tú bà có cảm giác
lạnh lẽo, ngay cả đáy lòng cũng trở nên lạnh hơn.

“Các ngươi còn thất thần cái gì? Nhanh lên a!”

Những người đó dừng lại không đến hai cái nháy mắt, liền lại lao về

phía Lãnh Thanh Nghiên, thậm chí trong đó có một người trên tay còn cầm
một cái dây thừng.

“Ai!” Đột nhiên khẽ thở dài một tiếng, Lãnh Thanh Nghiên tay nhẹ vỗ

khung cửa sổ, nói, “Khẩn trương như vậy làm gì? Ta chỉ là muốn các ngươi
đi ra ngoài mà thôi, cũng đâu có nói là sẽ không xuất trướng đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.