Hơn nữa, dường như có rất nhiều khả năng, còn có thể bị chuộc thân bởi kẻ
có tiền nào đó.
Nghĩ đến tình huống như vậy, nhịn không được liền rùng mình một
cái, sẽ không thật sự bị người nào mua lại đi?
Nàng đường đường là Thương Lang quốc Lạc vương phi tôn quý, Túc,
chàng ở nơi nào a? Lão bà nhà chàng bị người ta bán vào thanh lâu, chàng
mau mau tới cứu ta a!
***
Lãnh Thanh Nghiên xuất hiện trên một bục đài cao, toàn bộ Vạn Hoa
Lâu đều lâm vào một mảnh yên tĩnh, quần áo trắng tinh, nếp váy được thêu
hồ điệp, một đầu tóc đen dùng dây con bướm buộc lại, trên trán là một viên
minh châu được khắc hình hồ điệp, tỏa ra ánh hào quang nhẹ nhàng, lông
mày như vẽ, trên mặt không phấn trang điểm, lại vẫn không dấu được dung
nhan tuyệt sắc.
Trên cổ đeo một vòng thạch anh, buông xuống xương quai xanh mát
lạnh, trên cổ tay là một chiếc vòng bạch ngọc trên nền da thịt như tuyết, đôi
mắt đẹp lưu chuyển, giống như hồ điệp trong bóng đêm, vẻ mặt đạm mạc,
giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian, khóe miệng gợi lên một
chút tươi cười, giống như pháo hoa lúc ẩn lúc hiện hư vô mà sáng lạn.
Cảnh đẹp như thế, bất kể là nam hay nữ, đều không tự chủ được mà
đem toàn bộ lực chú ý đặt trên người nàng, nhẹ hít thở, sợ quấy nhiễu đến
tiên tử, cuối cùng sẽ không còn thấy nàng nữa.
Tuy rằng sớm đã biết Lãnh Thanh Nghiên tuyệt thế khuynh thành,
nhưng mỗi một lần nhìn thấy nàng, tú bà vẫn như cũ nhịn không được mà
kinh diễm.