CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 163

đỏ mặt, nàng còn nhớ lúc đó... Khi nhìn xuống, nàng thấy nó trướng lên...
Xấu hổ quá, không dám nghĩ tiếp nữa!

Mà nàng cũng thật không thể ngờ rằng, Lãnh Diệc Thần lại ngốc đến

vậy, đến cả cảm giác nguyên thủy nhất mà hắn cũng không biết ư? Ôi, điên
thật rồi!

Thấy Phượng Dạ Hi trầm ngâm, Linh Nhiên liền hỏi: "Tiểu thư, người

có chuyện gì mà sầu tư thế, nói cho Linh Nhiên biết đi, biết đâu Linh Nhiên
có thể giúp được người?"

Nghe nói vậy, Phượng Dạ Hi lại bất giác nhớ đến cảnh tượng lúc nãy,

lúc tầm mắt nàng nhìn xuống phía dưới của hắn, mặt càng đỏ hơn, nàng
ngượng ngùng xua tay: "Không, không có gì đâu. Ta trở về lấy chút đồ rồi
lại đi. Ngươi mau đi làm việc tiếp đi."

"Chẳng hay tiểu thư muốn lấy thứ gì ạ? Để Linh Nhiên lấy giúp

người."

"Ta đã bảo là không cần rồi, ngươi mau đi làm việc của mình đi." Nói

rồi, nàng đi về phía tủ đồ của mình, nhưng đột nhiên nhớ ra một điều, nàng
quay sang dặn dò Linh Nhiên: "Có thể là tối nay ta sẽ không về đâu." Nàng
vừa nói, vừa nhanh tay lấy ra một chiếc tay nải, soạn một chút đồ đạc rồi bỏ
vào trong đó.

Linh Nhiên liền tràn đầy nỗi lo lắng: "Không về? Vậy thì tiểu thư

người sẽ đi đâu được cơ chứ?" nàng rất lo, sợ có chuyện gì đó không hay
xảy ra với tiểu thư thì sao? Quốc Công sẽ trách mắng nàng cho xem.

"Nhiều chuyện! Ta đi đâu thì phải nói cho ngươi biết sao?" Nói xong,

dường như nhận ra mình có hơi nặng lời, hơn nữa, thấy thái độ của Linh
Nhiên cũng là vì lo lắng cho mình, vì vậy nên nàng liền sửa lại: "Ta biết
ngươi lo lắng cho ta, nhưng mà ngươi yên tâm đi, ta chỉ nói là không về
Đàn Hương các thôi chứ đâu nói là rời khỏi Vương phủ đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.