CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 171

Tên này... Sức ăn cũng lớn thật. Nhưng thôi bỏ đi, dù sao tiền cũng là

tiền của hắn. Nàng đâu thể không cho hắn ăn cơ chứ.

"Vậy ta ăn một phần cơm chiên trứng, hai cái màn thầu và trà hoa

hồng đi." Vừa nói nàng vừa ghi vào một mảnh giấy con con. Sau đó đứng
lên: "Ta đi tìm tiểu nhị gọi món. Giờ này chắc hắn không còn ở gần đây
đâu, có gọi hắn cũng không nghe. Ngài ngoan ngoãn ở đây nhé, không
được đi đâu đấy."

Lãnh Diệc Thần gật gật đầu: "Hảo, ta sẽ ngoan ngoãn ở đây chờ

nương tử."

Nàng cười, rời đi. Sau khi tìm thấy tiểu nhị, nàng đưa tờ giấy nhỏ cho

gã, còn bảo gã làm món nhanh lên, nàng và... phu quân sắp chết đói rồi. Gã
liền cười cười rời đi.

Phượng Dạ Hi vui vẻ đi lên gian phòng của nàng và Lãnh Diệc Thần.

Vì cười rất vui vẻ nên hai mắt nàng híp lại, căn bản không có nhìn kĩ đường
xung quanh. Do vậy, không cần thận liền đụng trúng một người, cả hai ngã
nhào ra sàn, mà oái âm thay, nàng lại nằm đè lên người y.

"Ai da, đau quá. Chết cái lưng của ta mất." Phượng Dạ Hi gồng mình

đứng lên, sau đó quay sang hỏi người đã bị mình 'đè trúng': "Này, ngươi
không sao chứ?"

Y lạnh lùng ngẩng đầu lên, đuôi mắt khẽ liếc qua nàng một cái, sau đó

liền rời đi: "Đa tạ cô nương quan tâm. Tại hạ không sao, là do tại hạ bất
cẩn, đi không nhìn đường nên mới đụng trúng cô nương." Ngữ khí của y rất
nhẹ nhàng và khách sáo, khiến người ta không biết nói gì.

Mà Phượng Dạ Hi cũng thấy thần một chốc. Nam nhân trước mặt

nàng rất tuấn mỹ nha. Hắn toàn thân bạch y, mái tóc dài đen mượt lại hoàn
toàn trái ngược lại. Đôi mắt băng lãnh cụp xuống, lại càng tăng vẻ hấp dẫn.
Mặc dù vẻ tuấn mỹ này lại hoàn toàn khác với Lãnh Diệc Thần, nhưng vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.