CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 211

Sắc mặt Phượng Dạ Hi liền trầm xuống. Quả thực là qua một ngày,

nàng cũng không còn giận hắn nữa, chấp nhất làm chi cái tính trẻ con của
hắn chứ? Thế nhưng một ngày kia hắn không hề đến tìm nàng xin lỗi, còn
bây giờ lại đến là có ý gì đây?

Nàng lạnh giọng: "Không gặp, ngươi bảo Vương gia mau chóng về đi.

Kẻo lại bị cảm lạnh đó."

"Nhưng nhưng... Thưa tiểu thư..."

"Ngươi không nghe ta nói gì sao?"

Linh Nhiên vội quỳ xuống: "Nô tỳ không dám, thế nhưng xin tiểu thư

thứ cho nô tỳ mạo phạm. Từ lúc nô tỳ đến đây hầu hạ tiểu thư rửa mặt thì
đã thấy Vương gia lấp ló sau vườn cây rồi. Nhưng ngại tiểu thư và Vương
gia đang giận nhau nên nô tỳ mới không bẩm báo. Mới nãy nô tỳ đi ra thì
thấy Vương gia ngồi ở ngoài cửa đã ngất xỉu rồi ạ. Mặt mũi ngài ấy còn đỏ
bừng nữa. Miệng thì cứ không ngừng lẩm bẩm kêu nương tử."

Phượng Dạ Hi nghe vậy liền giật mình. Tên ngốc đó đã chờ mình

ngoài trời tuyết lạnh lâu như thế ư? Từ lúc Linh Nhiên đến đây cũng đã
được một canh giờ rồi. Hắn... Liều đến thế ư?

"Sao ngươi không nói sớm?"

"Nô tỳ sợ tiểu thư và Vương gia vẫn còn cãi nhau... Cho nên..."

"Hừ, phạt ngươi sau. Còn bây giờ phụ ta ra đưa Vương gia vào, hắn sẽ

cảm lạnh mà chết mất."

Sau khi đưa Lãnh Diệc Thần vào trong phòng. Phượng Dạ Hi mới

phát hiện ra tình trạng của hắn thật sự rất nghiêm trọng. Vì trời hôm nay rất
lạnh mà hắn lại ngồi dưới tuyết lâu như thế, cộng thêm việc hôm nay hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.