CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 214

Phượng Dạ Hi cố gắng rút tay mình lại. Thế nhưng hành động này của

nàng làm cho Lãnh Diệc Thần khó chịu. Hương thơm giai nhân sắp rời
khỏi mình, hắn liền chau lại mày kiếm, tay còn nắm chặt tay ngọc của nàng
hơn nữa, miệng lẩm bẩm: "Nương tử... Đừng đi!"

Nàng động lòng rồi. Nhìn gương mặt hắn đỏ bừng vì sốt, hoàn toàn

mất đi nhận thức với mọi điều xung quanh. Thế nhưng bàn tay hắn vẫn
không ngừng níu kéo lại hơi ấm cuối cùng là nàng. Dường như rất hối hận
với những gì mình đã gây ra, Lãnh Diệc Thần còn không ngừng mở miệng
kêu hai tiếng 'nương tử'.

Thở dài một tiếng, nàng phất tay với Linh Nhiên: "Ngươi đi đốt than

sưởi ấm đi. Đốt càng nhiều càng tốt, làm cho căn phòng này ấm lên cho ta.
Đóng hết các cửa phòng, đừng để gió tuyết tràn vào, như vậy Vương gia sẽ
ngủ không ngon. Xong việc thì ngươi cứ lui xuống đi."

Linh Nhiên cúi đầu: "Nô tỳ tuân mệnh." Sau đó nàng liền lui xuống,

lấy một ít than ra đốt lên, sưởi ấm khắp cả căn phòng. Còn không quên đốt
luôn cả hương hoa hồng mà tiểu thư rất thích lên, mùi hương thơm không
quá nặng cũng không quá nhẹ, khiến người yêu thích không quên. Đó cũng
là mùi hương ưa thích của Phượng Dạ Hi.

Sau đó, Linh Nhiên lẳng lặng đi ra ngoài. Còn không quên đóng hết tất

cả các cửa lại. Để lại không gian riêng cho Vương gia và Vương phi tương
lai.

Thấy Lãnh Diệc Thần dù làm cách nào cũng không chịu buông tay

mình ra. Phượng Dạ Hi đành thở dài. Cởi giày ra rồi lên giường nằm với
hắn. Cảm nhận được hơi ấm kế bên mình. Lãnh Diệc Thần liền nhoẻn
miệng cười, thân thể còn không quên xích lại gần nàng một chút. Lại còn
bạo gan hơn nữa, hắn quàng tay ra ôm chặt lấy nàng: "Nương tử... Vi phu
rất thích nàng... Vô cùng thích nàng!" Hắn thì thầm trong cơn mê. Nhưng
câu nói này làm Phượng Dạ Hi bỗng cảm thấy rất vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.