CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 215

Được rồi ngốc tử của ta. Lúc đầu nàng vẫn còn giận hắn đấy, nhưng

bây giờ tất cả những chuyện đó đã theo gió bay đi hết rồi. Bây giờ hắn ốm
yếu như vậy, bệnh đến thành như vậy mà còn không ngừng gọi tên nàng,
tay cũng không muốn rời tay nàng. Vậy thì chắc chắn rằng, Lãnh Diệc
Thần vẫn còn rất quan tâm nàng, hắn dựa dẫm vào nàng như vậy mà.

Chấp nhất làm chi với ngốc tử chứ? Hắn ngây thơ như vậy... Lại ngồi

chờ nàng dưới nền tuyết lạnh. Cũng không biết là đã chờ bao lâu nữa. Thật
là một tên ngốc mà!

Nhưng tên ngốc này lại làm cho tâm tình của nàng tốt lên không ít.

Nằm bên cạnh hắn một hồi, vì trong phòng quá ấm, Phượng Dạ Hi chớp
mắt một cái lại buồn ngủ nữa rồi. Chắc là vì sáng giờ bôn ba chăm sóc cho
tên ngốc tử này, với cả tối hôm qua thức khuya chăm sóc cho tên nam nhân
bí ẩn kia đây mà. Bây giờ chăn êm nệm ấm như thế này... Không buồn ngủ
mới là lạ ấy!

Nghĩ rồi, mặc kệ Lãnh Diệc Thần đang ôm chặt mình. Phượng Dạ Hi

rất nhanh chìm vào giấc ngủ say.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.