CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 22

Cung điện kiêu sa, ánh sáng màu hoàng kim lấp lãnh khắp gian phòng,

làm tăng thêm vẻ sang trọng, cao quý của Từ Uyên Cung. Màn sa tơ lụa
được giăng trang trí, vô cùng bắt mắt. Trên tường, được trạm trỗ hoa văn
rất tinh xảo, làm người khác không thể rời mắt được. Mùi Phật hương
thoang thoảng khắp phòng, khiến tâm hồn con người ta thanh thản.

Thái hậu nương nương là một nhân vật truyền kì. Khắp Nam Nhạc

này, trừ Hoàng đế và Nhị Vương gia ra thì ai ai cũng phải e sợ Thái hậu.
Nhờ có bà, hậu cung mới không có đấu đá lẫn nhau. Dưới con mắt của Thái
hậu họ Vương này, ai còn dám làm càng cơ chứ?

Mặc dù đã ngoài ngũ tuần, thế nhưng dung mạo của Vương Thái hậu

này phải nói là rất mỹ mạo. Hầu như nhan sắc không hề phai nhạt theo thời
gian. Trừ ngay mí mắt có vài nếp nhăn, phần da thịt còn lại thì rất mịn
màng. Có thể đoán ra ngày xưa bà là một tuyệt đại giai nhân. Hơn nữa, khí
chất của bà quả thật rất cao quý. Khiến người ta không dám mạo phạm,
cũng không dám nhìn thẳng vào mặt bà.

Vương Thái hậu ngẩng đầu, nhìn thẳng Trần công công. Đôi mắt sâu

không thấy đáy nhìn gã, khiến gã nổi cả da gà.

Giọng nói tràn đầy phúc hậu cùng với vẻ háo hức vang lên: "Thần nhi

đã đến rồi sao? Mau, mau truyền, mau truyền!" Dứt lời, Vương Thái hậu
quay sang cung nữ bên cạnh: "Còn không đỡ ai gia dậy? Thần nhi đến rồi,
ai gia thật rất nhớ nó a."

Cung nữ thái giám nghe vậy đâu dám cãi lại, lập tức thi hành lệnh.

Cả Nam Nhạc quốc này, nếu nói ai có thể khiến cho Thái hậu phấn

khích như vậy, chỉ có thể là Nhị Vương gia Lãnh Diệc Thần mà thôi.

Nhị Vương gia là bảo bối trong lòng Thái hậu. Là nhi tử duy nhất của

Tiên hoàng và Thái hậu. Dung nhan tuấn mỹ khiến người gặp người mê.
Năm mười hai tuổi, hắn dẫn binh đi chiến trường chinh chiến, đuổi cổ quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.