CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 248

Người hầu thấy vậy, nhẹ giọng dỗ dành: "Vương gia đừng khóc. Ngày

mai ngài sẽ lại được thấy nương tử của mình mà. Vương phi sẽ về nhanh
thôi."

"Ta biết nhưng mà... Huhu, ta muốn gặp nương tử ngay bây giờ thôi."

Thế nhưng tiếc thay, Phượng Dạ Hi không được nhìn thấy cảnh tượng

tất bật của Vương phủ cũng không biết Lãnh Diệc Thần đang khóc khô
nước mắt vì nhớ nàng. Vì nàng đang ở phủ Trần Quốc Công. Nam Nhạc
quốc có tục, khi thành thân, chú rễ phải đến nhà thê tử của mình rước nàng
về. Cho nên từ lúc giao thừa kết thúc, Phượng Dạ Hi đã được đón về phủ.

Lúc này đây, nàng đang ngồi trong hoa viên rộng lớn. Lặng lẽ hướng

mắt ra nhìn cái hồ nhỏ bên cạnh, nhìn đàn cá kiểng đang bơi lội tung tăng,
vô tư vô lo.

Chỉ còn một ngày nữa là đến hôn lễ. Mặc dù sắc mặt nàng lúc này vô

cảm mà tĩnh lặng, thế nhưng nói nàng không lo thì là nói dối. Thật ra trong
lòng nàng đang lo muốn chết. Ngày mai đại hôn, cũng là lúc nàng chính
thức biến thành Lan Lăng Vương phi, thê tử của Lãnh Diệc Thần. Ở bên
hắn đến trọn đời trọn kiếp.

Nhưng liệu nàng có làm được hay không? Thích hắn thì có thích đấy.

Nhưng nếu lỡ một mai nàng đột ngột rời đi, trở về hiện đại thì hắn sẽ làm
sao bây giờ? Liệu hắn có thích nàng như nàng thích hắn hay không? Mặc
dù bây giờ hắn rất dự dẫm vào nàng, nhưng cũng không biết liệu tình cảm
của hắn có giống của nàng hay không?

Trần Quốc Công và Nam Cung Hạo đứng từ xa quan sát nàng. Thấy

Hi nhi trầm ngâm như vậy, bọn họ cũng không khỏi lo lắng. Xem ra, Hi nhi
đã thật sự có người trong lòng rồi, nàng đã lớn rồi.

Trần Quốc Công thở dài, nói với Nam Cung Hạo: "Haizz, vậy là con

bé sắp phải xa chúng ta thật rồi ư? Mặc dù Lan Lăng Vương phủ cũng gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.