CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 313

phu quân ngốc của ngươi cũng thật xấu số khi cưới phải ngươi. Hai vợ
chồng các ngươi đều điên khùng như nhau."

Nghèo hèn, điên khùng? Châu Húc ngươi tới số rồi! Ngươi không biết

mình vừa chửi ai đâu.

Nghĩ rồi, nàng liền dùng khinh công đạp gió phi qua tường, phi thẳng

vào phòng ngủ của tên Châu Húc đó.

Lúc nãy gã bị té một cú rất đau nên giờ bầm dập khắp người. Vì vậy

nên khi thấy nàng, gã liền sợ đến tái mặt.

"Ngươi... Ngươi sao lại vào đây được?"

Nàng cười lạnh, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn đeo trên tay. Không càn dùng

đến ám khí lợi hại như vậy, xử lý tên què này chỉ cần một ngón tay là đủ
rồi.

"Lúc nãy ngươi vừa chửi ai nghèo hèn, điên khùng?"

Gã run rẩy, hô to: "Người đâu cứu gia. Có ả đàn bà điên đang ở trong

phòng gia." Tức thì liền có hơn mười thị vệ từ bên ngoài chạy vào, chỉa
giáo vào nàng.

Thấy lần này nàng chết chắc rồi, vì nàng chỉ là nữ nhân, làm sao đánh

lại được hơn mười nam nhân cơ chứ. Chính vì thế Châu Húc liền tự tin hơn
hẳn: "Haha, ta mắng chính là ả đàn bà điên nhà ngươi, cùng với tên phu
quân ngốc vô dụng của ngươi." Gã nói: "Thế nhưng giết nàng thì tiếc quá.
Nhan sắc này xinh đẹp khuynh thành như vậy, làm sao ta nỡ giết đây? Hay
là giờ nàng chịu thua đi. Sau đó trở về hưu tên ngốc đó, ta cưới nàng làm vị
thiếp thứ ba mươi bảy của ta, thế nào?"

Phượng Dạ Hi cười lạnh: "Nực cười, chỉ bằng mười tên què các ngươi

mà dám đe doạ bản... ta sao? Đúng là chán sống rồi mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.