CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 312

Thấy nàng quăng quạt của mình, gã không hề tức giận, ngược lại còn

cười: "Gia đến đây là theo tiếng gọi của con tim. Con tim gia xác định nàng
rồi đấy, mỹ nhân à!"

"Tiếc thay, mỹ nhân ta đã có phu quân rồi."

"Ồ, ta có nghe qua! Phu quân nhà nàng chẳng qua chỉ là một tên ngốc,

há có thể khiến nàng hưởng thụ đêm xuân được." Gã không biết xấu hổ
nhìn chằm chằm vào nàng: "Cho nên mỹ nhân à, vẫn là nàng nên đi theo
gia, sẽ được hưởng sự sung sướng về đêm."

Tên này... Còn có thể ăn nói đàng hoàng hơn được không? Ai nói tên

ngốc nhà nàng không khiến nàng hưởng thụ đêm xuân được. Còn nhiều nữa
là đằng khác.

Mà... Nàng đang nghĩ cái gì vậy nè?

Mắt phượng trùng xuống, Phượng Dạ Hi chỉ tay ra cửa: "Phiền ngài về

cho, nếu không ta sẽ không khách khí đâu."

"Haha, mỹ nhân nàng thật biết đùa..."

Gã còn chưa nói xong, Phượng Dạ Hi đã âm thầm vận nội lực, đá gã

ra khỏi cửa, tiện tay đóng chặt cửa phủ lại.

"Phủ của ta không đón tiếp những vị khách không mời mà đến như

ngươi. Khôn hồn thì đừng để ta nhìn thấy mặt ngươi nữa, lần sau sẽ không
khách khí như vậy nữa đâu." Nàng dõng dạc nói, sau đó đi vào bếp nấu
cơm.

Châu Húc dường như vẫn chưa bỏ cuộc, gã đứng bên ngoài nói vọng

vào: "Xú nữ nhân, ngươi cứ chờ đó. Những thứ gì gia muốn thì đều sẽ đạt
được. Đừng có ở đó mà lên mặt với gia. Đồ con đàn bà nghèo hèn. Ngay cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.