CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 325

Mà Phượng Dạ Hi chắc chắn rằng Lãnh Diệc Thần mắc căn bệnh đó.

Vì nàng đã theo dõi qua. Nếu giả ngốc thì ít nhất thói quen và sở thích của
hắn cũng sẽ không thay đổi. Thế nhưng đằng này... Là khác nhau một trời
một vực. Ngay cả ánh mắt mà cả hai nhìn nàng cũng khác nhau. Lãnh Diệc
Thần ngốc thì ngây thơ, ánh mắt hắn nhìn nàng cũng rất đơn giản, yêu thích
gì cũng đều bộc lộ rõ ràng. Còn Thái tử Lãnh Diệc Thần thì lạnh lùng vô
đối, ánh mắt hắn nhìn nàng không đến nỗi băng lãnh, thế nhưng lại như một
lớp sương mờ ảo, khiến người ta không đoán ra được hắn đang nghĩ gì.
Hơn nữa, mỗi khi tên ngốc Lãnh Diệc Thần xuất hiện, hắn sẽ không nhớ
mình đã làm bất cứ việc gì cả.

Tối qua người cùng nàng làm chuyện đó chắc chắn là Thái tử Lãnh

Diệc Thần. Và cả lần trước cũng là hắn, vì Lãnh Diệc Thần ngốc nghếch
quá ngốc, căn bản hắn sẽ không biết làm chuyện gì cả. Mà nàng cũng để ý
thấy rằng, từ sau khi thành thân thì tính cách lạnh lùng kia cũng xuất hiện
nhiều hơn.

Có thể nào...

"Hi nhi!" Đúng lúc này, Lãnh Diệc Thần bước vào, trên tay cầm theo

một bát cháo nóng, mùi thơm nức mũi: "Ta đặc biệt nấu cho nàng đấy. Mau
ăn đi!"

Nàng nhìn chằm chằm vào hắn, có thể chắc chắn rằng lúc này hắn

không phải là tên ngốc. Mùi thơm của cháo này, và cả màu sắc của nó đều
tuyệt hảo, Lãnh Diệc Thân ngốc nghếch căn bản không thể nấu ra bát cháo
này được.

"Nào, há miệng ra." Lãnh Diệc Thần múc một muỗng cháo, đưa đến

miệng nàng: "Ăn liền cho nóng."

Mùi cháo quá thơm, nàng căn bản không kiềm lòng được liền nghe

theo hắn, ăn hết cả một bát. Mà cả quá trình ăn toàn là hắn đút nàng thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.