CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 334

Nàng cười lạnh: "Ngươi chưa từng nghe qua sao? Lan Lăng Vương là

một tên ngốc."

Trong lúc lão còn hoang mang thì dân chúng cùng binh lính đã nhanh

chóng quỳ rạp xuống, đồng loạt hô to: "Tham kiến Lan Lăng Vương gia."

"Thay mặt Vương gia, ta miễn lễ cho các ngươi!"

Nàng thay mặt hắn nói, vì hiện tại Lãnh Diệc Thần không tiện để lộ

thân phận. Tên ngốc không hề xuất hiện, cho nên hiện tại là Thái tử Lãnh
Diệc Thần đang giả ngốc, nếu hắn lên tiếng thì mọi chuyện sẽ hỏng hết.
Chuyện này có liên quan đến tính mạng của hắn, cho nên nàng phải che
giấu cho tốt. Còn là vì tên ngốc phu quân nhà nàng nữa.

"Tạ ơn Vương gia!" Nói xong bọn họ đều đồng loạt đứng lên.

Phượng Dạ Hi đi đến cạnh quan huyện, lúc này lão ta đã kinh ngạc

đến độ té ngã xuống đất, miệng còn lấp bấp không ngừng. Thấy nàng đi
đến, lão liền nói: "Không đúng, nếu như tên ngốc đó là Lan Lăng Vương
gia, vậy thì ngươi là..."

"Thê tử của chàng. Tên ta là Nam Cung Dạ Hi, đồng thời cũng là Lan

Lăng Vương phi." Nàng cười, đứng trên cao nhìn lão nhỏ bé: "Chuyến đi
đến Giang Nam lần này là phụng mệnh Hoàng thượng đi thám thính dân
tình một chút. Thế nhưng lại gặp phải tên quan huyện chả ra gì như ngươi.
Haizz, lão già à, bản Vương phi khuyên ngươi sớm nên khăn gói ra đi đi,
đừng đến Hoàng thượng truyền lệnh xuống, như vậy sẽ không yên đâu." Nụ
cười mỉa mai treo trên khoé môi, nàng nháy mắt với Lãnh Diệc Thần, hài
lòng vô cùng.

Mà Lãnh Diệc Thần thấy vậy cũng cười, trong mắt hắn lúc này là ngàn

vạn sủng ái dành cho nàng.

"Hoan hô Vương gia, hoan hô Vương phi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.