CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 366

dù bà lạy lục van xin gã cũng không chịu. Nói là vì tốt cho dân, tốt cho
nước. Còn đưa ra vô số bằng chứng chứng minh là Lãnh Diệc Thần có tội,
cấu kết quân Nguỵ mưu phản triều đình, hắn muốn hại gã, muốn giết gã để
chiếm lấy ngai vàng. Sau khi Thái hậu nghe vậy liền không tin, tức đến
mức ngất xỉu.

Gã đau lòng nhìn Thái hậu khóc đến sưng mắt, dù sao cũng là mẫu

thân thân sinh của gã, Lãnh Thiên Hựu liền mềm lòng: "Mẫu hậu à, người
đừng khóc nữa đã."

"Làm sao mà ngưng khóc được, con có biết những gì con làm hôm

nay đã chính thức chia cắt tình huynh đệ của các con không?" Bà khóc
không ngừng: "Bà già này đã dùng cả cuộc đời để nuôi hai đứa khôn lớn.
Vốn muốn cả hai giúp đỡ lẫn nhau, bảo hộ cho nhau. Huống chi đệ đệ của
con lại ngốc như vậy mà con lại..."

Nam Cung Hạo cảm thấy tình huống khó xử hơn rồi nên liền đứng

dậy, đi đến trước mặt Lãnh Thiên Hựu: "Thiên Hựu, ta nghĩ ngươi nên bình
tĩnh một chút. Nếu muội muội của ta có chuyện, vậy thì ngươi cũng đừng
nghĩ lại tiếp tục làm bằng hữu tốt với ta nữa." Nam Cung Hạo vốn là bằng
hữu tốt của Lãnh Thiên Hựu, thế nhưng vì sự việc của Trương công công
và sư phụ của Nam Cung Hạo nên cả hai có chút xa cách, tuy nhiên cuối
cùng vẫn trở thành bằng hữu tốt như cũ.

Lãnh Thiên Hựu nghe vậy liền giao động, hết nhìn Phượng Dạ Hi,

nhìn Thái hậu rồi lại nhìn sang Lãnh Diệc Thần: "Ta biết rồi, huỷ lệnh cấm
túc của Lan Lăng Vương phi. Thế nhưng cuộc thẩm vấn của Thần đệ vẫn
phải tiếp tục." Dứt lời gã liền quay sang Trần thái giám: "Ngươi mau đem
mấy thứ đó lên đây!"

Trần thái giám nghe vậy liền rời đi. Một lúc sau liền trở lại, trên tay

cầm một cái khay: "Thưa Hoàng thượng, những thứ ngài cần đây ạ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.