CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 373

Trương công công mắt tối lại, lão cười gian xảo: "Vậy xin thứ cho lão

nô đắc tội Vương phi rồi!" Nói rồi lão đưa tay lên hướng gáy nàng đánh
đến, động tác quá nhanh quá chính xác, lực đạo vô cùng mạnh. Phượng Dạ
Hi nàng tuy có bản năng sát thủ, thế nhưng vẫn không phải là đối thủ của
lão, vì lão còn từng đánh trọng thương ca ca cơ mà.

Một cú này vừa vặn làm Phượng Dạ Hi hôn mê, ngã xuống đất, vì lực

đạo quá mạnh nên từ miệng nàng máu không ngừng chảy ra. Cũng may là
Nam Cung Hạo đỡ kịp nàng. Hắn quát với Trương công công: "Lão già
khốn khiếp, muội ấy có thù gì với ngươi? Sao ngươi lại ra tay với muội ấy
nặng như vậy? Muốn giết muội ấy sao?"

"Đại tướng quân hiểu lầm rồi. Lão nô chỉ là cảm thấy chỉ cần cho

Vương phi ngủ một giấc là mọi chuyện sẽ ổn. Cho nên lão nô mới ra tay
đánh ngất người, thế nhưng khống chế lực đạo không tốt nên lại làm
Vương phi bị thương nhẹ." Lão xoa xoa bàn tay vừa đánh người, cười rất
chi là xảo trá.

Lãnh Thiên Hựu thấy vậy cũng cảm thấy hài lòng: "Thôi được rồi sư...

Trương công công, ngươi mau lên đây đi. Còn Hạo, ngươi về chuẩn bị thật
tốt cho ta, ngày mai xuất phát đi đến chiến trường phía Nam. Hi vọng
ngươi sẽ đối xử thật tốt với đệ đệ ta!"

Nam Cung Hạo cười, liếc nhìn Trương công công, sau đó giao Phượng

Dạ Hi cho Trần Quốc Công: "Đương nhiên rồi! Bằng hữu tốt. Chuyện của
ta ở đây cũng đã hết, xin cáo lui trước." Nói xong hắn liền dẫn theo phụ
thân và muội muội rời đi.

Lãnh Diệc Thần thấy nàng bị bồng đi như thế trong mắt liền tối sầm.

Lúc nãy hắn thấy nàng bị thương, còn té xuống ngay trước mặt hắn. Máu
chảy rất nhiều, nương tử mà hắn vô cùng thương yêu lại bị như vậy... Khiến
hắn không khỏi đau lòng. Lãnh Diệc Thần đau khổ gằn lên từng chữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.