CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 372

còn lo gì?" Lãnh Thiên Hựu lạnh nhạt nói, ánh mắt thù hận khắc sâu bóng
dáng của Lãnh Diệc Thần. Phải nói là gã đối với Lãnh Diệc Thần có thù
hận rất sâu.

"Không được!"

"Hi nhi! Đừng quấy nữa, có Hạo nhi đi cùng mà con còn lo sao? Con

lo cho tên ngốc đó như vậy sao không đi lo cho tính mạng của con? Chống
đối Hoàng thượng như vậy chính là tội chết. Cũng may là ngài rộng lượng
miễn tội cho con. Mau, theo cha về!" Trần Quốc Công tiến đến nắm lấy tay
nàng, ép buộc nàng trở về phủ.

Thế nhưng Phượng Dạ Hi vẫn kiêng quyết không chịu. Phu quân ngốc

của nàng là vô tội, hắn không có tội.

"Vương phi, lão nô thấy người vẫn là nên nghe theo Hoàng thượng

đi!" Trương công công từ chỗ Thái hậu đi xuống, từ tốn nói với nàng:
"Quyết định của Hoàng thượng không bao giờ sai. Huống hồ gì kì này đi
cũng là để Vương gia rèn luyện thêm kĩ năng của mình. Nếu ngài ấy có thể
còn sống trở về và lập chiến công hiển hách, vậy thì địa vị của Vương gia
càng thêm củng cố rồi."

"Không!"

Bá quan văn võ thấy nàng cương quyết không chịu liền tiến đến ngăn

cản. Cứ từng người từng người như thế, đều là muốn bức ép nàng chấp
nhận để Lãnh Diệc Thần đi, chỉ cần nàng chấp nhận gật đầu thì mọi chuyện
sẽ xong.

Lúc này nàng lại cảm thấy thương xót cho Lãnh Diệc Thần vô cùng.

Làm một Vương gia ngốc bị mọi người phỉ nhổ, không một ai quan tâm
hắn thật lòng. Đến khi gặp nạn cũng không ai nói giúp hắn một câu. Hắn
chỉ biết thu mình lại, ngồi khóc rồi cam chịu số phận mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.