CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 427

Mà Hi nhi của bà... Ho ra máu như vậy... Xem ra cũng đã đến lúc của con
bé rồi!

Trong chiếc lều nhỏ, Phượng Dạ Hi co người lại, tạo thành tư thế

giống như bào thai. Người ta thường nói những người khi ngủ mà tạo thành
tư thế này thì chứng tỏ người đó đang sợ hãi và lo lắng!

Lều nhỏ căn bản là quá mong manh, thỉnh thoảng sẽ có gió lạnh lùa

vào. Chiếc mền nhỏ đắp trên người không thể nào giúp nàng xua đi cái lạnh
tê tái. Cả người run cầm cặp.

Quái lạ! Bình cho thường dù có lạnh hơn như vậy đi chăng nữa nàng

vẫn chịu được. Sao hôm nay lại trở nên yếu đuối thế kia, ngay cả chăn dày
như thế này cũng không giúp nàng ấm lên được! Chẳng lẽ là do loại thuốc
kia sao? Quả nhiên Lãnh Diệc Thần vẫn chán ghét nàng như vậy, hắn cho
nàng uống thất công tán là để nàng phải chết dần chết mòn trong đau đớn
yếu ớt phải không? Hắn không muốn nàng chết đi quá nhanh, đây là muốn
từ từ hành hạ nàng?

"Đúng là người có tư chất làm Thái tử. Tuyệt tình như vậy cơ mà!"

Phượng Dạ Hi lẩm bẩm.

Ngực lại bất chợt đau nhói, đau khiến nàng muốn chết đi ngay bây

giờ. Thật sự cơn đau này người thường không thể nào chịu được, khiến
nàng hít thở không thông. Vài phút sau, khi cơn đau ở ngực đã dần thoái lui
thì phổi lại bắt đầu đau, Phượng Dạ Hi chỉ cảm thấy khó thở vô cùng, sau
đó cổ họng nhờn nhợn, nàng ho khan một cái, máu liền theo đó mà trào ra.

Nàng nhìn bàn tay đầy máu, cảm nhận cơn đau ẩn ẩn từ ngực và phổi.

Cảm thấy trong lòng vô cùng hoang mang!

Ở thôn Ngọc Sơn, nơi gần với doanh trại quân Nguỵ nhất, có một cô

nương đang vuốt ve bờm của một chú ngựa trắng như tuyết. Miệng lẩm
bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.