CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 425

"Được, tất cả đều theo ý nàng."

Lãnh Diệc Thần mỉm cười, dắt tam công chúa đi về lều của hắn. Xem

ra vị công chúa này đã thật sự yêu nhằm người rồi. Ả ta yêu phải người
không nên yêu, một con người nhưng không có tình người.

Mà cuộc đối thoại của bọn họ tất cả đều lọt vào tai nàng. Phượng Dạ

Hi trong lòng có chút bực tức, vung tay đánh một quyền lên giường. Thế
nhưng sức lực quá yếu khiến nàng giống như vỗ nhẹ một cái. Tức giận
nhưng không có chỗ để xả.

Được lắm Lãnh Diệc Thần, ngươi thế nhưng lại dùng cơ thể của tên

ngốc đi quyến rũ người khác!

Hô hấp trở nên khó khăn, càng ngày càng dồn dập. Ngực trái quặn đau

liên tục. Nàng bị làm sao thế này? Đây là do tác dụng của thất công tán ư?

Một làn gió mạnh lùa vào trong vào, khiến nàng run rẩy nổi cả da gà.

Cổ họng nghèn nghẹt, ngưa ngứa lại rát vô cùng, Phượng Dạ Hi không
kiềm được ho khan, cơn ho càng ngày càng dữ dội, căn bản nàng muốn
ngừng cũng không được. Một dòng chất lỏng trào ra, nàng lập tức lấy tay
bịt lại.

Là máu! Nàng thế nhưng lại ho ra máu? Đây là tác dụng của thất công

tán ư? Nếu như thế thì Lãnh Diệc Thần đó cũng thật có tâm.

Nàng rút trong vạt áo ra một chiếc khăn tay, lau đi máu trên tay và

miệng. Cố gắng nén cơn đau kinh khủng ở ngực và phổi, nàng nằm xuống,
chìm vào giấc ngủ say.

Trong lều quốc sư, tam công chúa nằm trên giường, cô ả cố ý mặc độc

nhất một chiếc yếm màu đỏ, phía dưới che chắn yếu ớt bởi tiết khố mỏng
manh. Cả người toả ra hương thơm dụ hoặc, tay đeo chiếc vòng kêu len
ken, mê hoặc tâm trí của người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.