CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 424

cùng tự ti. Vốn dĩ lúc đầu hợp tác với chàng, nhìn thấy dunng mạo yêu
nghiệt của chàng thì ả đã vô cùng si mê. Thế nhưng lại nghe thấy chàng có
một thê tử vô cùng xinh đẹp. Vì thế ả hận vô cùng, chàng trước mặt người
ngoài thì luôn cùng ả đóng kịch để che mắt thiên hạ, thế nhưng ả biết, trong
lòng chàng chưa bao giờ có ả.

Mà nay thê tử của chàng xuất hiện lại càng chứng minh điều đó.

"Chàng có yêu ta không?"

"Sao lại nói những lời này?" Lãnh Diệc Thần dịu dàng đi đến, cởi áo

choàng của mình khoác lên người ả ta: "Đáp án chẳng phải nàng biết rồi
sao? Nào lại đây, mau khoác áo choàng vào, trời đêm gió nhiều, ta không
muốn nàng bị cảm lạnh."

Dường như tam công chúa vô cùng ngạc nhiên với hành động của

Lãnh Diệc Thần, ả đỏ mặt ngượng ngùng khoác áo vào. Nhỏ giọng nói:
"Diệc Thần, ta rất yêu chàng! Ta tin chàng cũng giống ta, đúng không?"

Lãnh Diệc Thần không nói gì, đôi mắt cười mà như không nhìn ả:

"Khuya rồi, ta về ngủ thôi!"

Ả nắm chặt áo choàng trên người, nhìn vào trong chiếc lều của

Phượng Dạ Hi, lại nhìn vào ánh mắt của Lãnh Diệc Thần. Quyết định nói:
"Đêm nay chàng cho ta ngủ chung được không? Tối nay thật lạnh, trời
dường như lại sắp mưa, sấm chớp lớn lắm, ta sợ!"

Lãnh Diệc Thần im lặng hồi lâu, làm sao hắn lại không hiểu tâm tư

của nữ nhân này đây, nhưng vì đại cuộc liền thuận theo nàng ta: "Được
thôi, đêm nay ta sẽ nói người chuẩn bị một chút. Nàng muốn qua lúc nào
cũng được."

Ánh mắt tam công chúa loé sáng: "Ta muốn đến lều của chàng ngay

bây giờ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.