CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 44

dịch chuyển tức thời, nàng muốn mình thật nhanh chóng biến khỏi nơi này.
Trốn đến nơi thật xa và tìm cách trở về hiện đại. Nhưng nàng biết, đó là
việc bất khả thi.

Vẫn còn đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình. Phượng Dạ Hi

không hề biết, Vương Thái hậu tuy ngoài mặt là một bộ dạng ôn hoà,
nhưng bên trong đã rất tức giận rồi. Đây là lần đầu tiên có người bắt bà
phải chờ đợi lâu như vậy. Còn dám không trả lời câu hỏi của bà. Đối với
một người cao ngạo như Vương Thái hậu. Tức giận là điều đương nhiên.

Tuy vậy nhưng bà không dám bộc phát. Không phải vì sợ Nam Cung

gia, nhưng đó là sự kính nể. Lúc Tiên hoàng lên ngôi đã nhận rất nhiều sự
trợ giúp từ Trần Quốc Công. Cho nên, bà nhất định phải hoàn thành ý niệm
trước khi mất của Tiên hoàng. Gả Nam Cung đại tiểu thư cho Lãnh Diệc
Thần, bằng mọi giá.

Hơn nữa... Mặc dù bà đối với một người mất trí nhớ như nàng không

yêu thích, vì có người mẹ nào lại muốn con trai mình có một người vợ mất
trí đâu. Nhưng dù sao bà cũng rất quý Nam Cung Dạ Hi của trước đây....

Dồn nén nỗi tức giận, đến cuối cùng, cố giữ một chút nhu thuận còn

lại trên khuôn mặt, bà cất giọng nói: "Hi nhi, cho ta biết quyết định của
con?" Thanh âm tuy ôn hoà, nhưng chất chứa trong đó là sự mất kiên nhẫn.

Tuy đã cất giấu vào trong lòng, nhưng đối với một sát thủ như Phượng

Dạ Hi, nàng có thể cảm nhận thấy điều đó rất rõ ràng. Không nhanh không
chậm đáp trả lại: "Thưa Thái hậu, xin người hãy thứ lỗi cho Hi nhi. Lời đề
nghị của người... Hi nhi xin được phép từ chối!"

Lời vừa dứt, có thể thấy được mày kiếm của Lãnh Thiên Hựu chau lại.

Tỏ vẻ khó chịu. Hiển nhiên là hắn đang rất tức giận rồi. Vì lời đề nghị này
không phải của một mình mẫu hậu. Mà hôm nay hắn đến đây cũng là vì ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.