CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 467

"Nàng dám uy hiếp ta? Nàng nghĩ mình đủ quan trọng ư? Ta sẽ không

vì nàng mà..."

Tay dùng lực một chút, kiếm liền đâm vào da thịt Phượng Dạ Hi, máu

tươi chậm rãi rỉ ra. Thành công chặn đứng lời nói đã lên đến miệng của
Lãnh Diệc Thần.

Nàng nói: "Ta không biết đối với ngươi ta có quan trọng hay không,

và ta cũng không quan tâm điều đó. Thế nhưng ta có thể chắc chắn rằng
ngươi sẽ không để ta chết dễ dàng như vậy! Ngươi hận ta mà, đúng không?
Nếu không tại sao lại đối xử với ta tàn nhẫn như vậy? Ngươi muốn lợi dụng
ta mà chẳng phải sao? Ngươi sẽ để ta chết dễ dàng như vậy sao? Nếu ta
chết rồi thì ngươi sẽ mất đi một con cờ quan trọng. Ngươi đồng ý để việc
đó xảy ra sao?" Phượng Dạ Hi còn có ý nhấn mạnh hai chữ con cờ.

Hắn nheo mắt lại nhìn nàng, trong đáy mắt lại có một chút cảm xúc gì

đó loé lên: "Tại sao nàng lại nghĩ ta hận nàng?"

"Vì ngươi đối xử với ta quá tàn nhẫn. Ngươi khiến ta mất đi người

mình yêu, khiến gia đình ta tan rã, còn ta thì thân bại danh liệt, tuy làm
Hoàng hậu nhưng chẳng có lấy một chút quyền lực nào. Để ta trở thành đối
tượng bị cả Nguỵ quốc căm thù, vì bọn họ vốn chính là muốn tam công
chúa lên làm Hoàng hậu, nhưng ngươi lại để ta ngồi lên vị trí mẫu nghi đó.
Bọn họ chắc chắn sẽ hận ta vô cùng!"

Hắn âm trầm nhìn nàng, không nói gì! Trong đáy mắt tồn tại rất nhiều

loại cảm xúc. Căn bản không thể xác định được!

"Bỏ kiếm xuống!"

Nàng không nghe, ngược lại còn đè kiếm mạnh hơn nữa.

"Ta lập lại lần nữa, bỏ kiếm xuống!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.