CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 613

"Con à, chúng ta cùng đi gặp phụ thân con nhé!"

Một năm đã qua kể từ lúc đến đây, biết bao nhiêu sống gió trải qua,

cuối cùng nàng cũng nhìn rõ lòng mình. Đối với tên ngốc là yêu thích,
nhưng chung quy... đối với tên lạnh lùng kia nàng vẫn không biết thứ tình
cảm dành cho hắn là gì.

Nhưng có nghĩ nữa cũng đâu thể thay đổi được gì. Nàng cảm nhận

được dòng nước ấm nóng rơi trên mặt mình. Đây là nước mắt của Lãnh
Diệc Thần chăng? Hắn đang khóc vì nàng đó sao? Tất cả đều quá nhạt nhoà
khiến nàng không nhìn thấy được gì cả. Chỉ lờ mờ thấy hắn muốn nhảy
xuống cùng với nàng, thế nhưng lại bị Mộc ngăn lại. Tình cảnh này khiến
nàng đột nhiên rất muốn cười. Nhưng dù cố gắng thế nào đi nữa thì nụ cười
vẫn không thể vụt ra được.

"Đời này ta và ngươi buông tay nhau, duyên tàn, tình dứt. Đời đời

kiếp kiếp cũng không mong gặp lại nhau nữa."

Hắn khóc vì nàng sao? Thật tốt quá rồi, cuối cùng cũng có thể khiến

cho hắn đau lòng. Coi như là để trả thù cho những chuyện hắn làm với từ
trước đến giờ đi.

"Hi nhi, nàng đừng nghĩ cứ nhảy xuống đó là sẽ thoát khỏi ta! Nhất

định ta sẽ tìm được nàng, chúng ta phải cùng nhau trầm luân, vạn kiếp trầm
luân."

Đúng là tên ngu ngốc mà!

Bây giờ nàng mới biết, hoá ra quân vương không phải bậc vô tình.

Những giọt nước mắt của hắn chỉ dành cho người mà mình yêu thương
nhất thôi!

Nàng buông thỏng thân mình để nó tự do rơi xuống. Con ơi, mẫu thân

có lỗi vì đã kéo con cùng nhau tử. Thế nhưng không sao... Bây giờ một nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.