CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 788

cũng mất đi vẻ lạnh lùng vốn có của nó.

"Ta hỏi nàng một câu thôi!" Hắn đột nhiên dừng cười, gương mặt

nghiêm túc quay sang nhìn Phượng Dạ Hi: "Ta muốn nàng cùng ta thống
nhất thiên hạ, đồng ý hay không?" Bàn tay hắn đưa đến trước mặt nàng.

Nàng thấy vậy, bàn tay trắng ngọc cũng chậm rãi đưa tay ra, đắn đo

suy nghĩ cũng đã đủ rồi, ngu ngơ mờ mịt cũng đã đủ rồi. Đây là cuộc đời
nàng, là số mệnh của nàng, buộc nàng phải đối mặt với nó.

"Ta đồng ý!"

Mà Phượng Dạ Hi không hề hay biết rằng, câu nói này sẽ khiến nàng

hối hận không thôi.

Hôm nay, Tiêu Dao cung vốn yên tĩnh bỗng được một phe náo loạn.

Chỉ thấy tam đại hộ vệ uy danh lẫy lừng, võ công đầy mình, uy phong

lẫm liệt hiện tại đang phải há hốc mồm tràn đầy kinh ngạc. Nguyên hộ vệ
tay run run, chỉ vào thân ảnh nhỏ nhắn mặc hắc y đứng trước mặt mình.

"Quân... Quân nhi... Là Quân nhi phải không?"

Phượng Đằng Quân ngồi trên lưng hổ bỗng nhảy tót xuống, mỉm cười

tươi rói nhìn Nguyên, Minh, Lôi: "Đúng a, là Quân nhi! Hôm nay con đến
thăm ba thúc và Hồn thúc thúc nữa."

Lôi hộ vệ không kìm lòng được tiến đến, vươn tay nhéo hai cái má

núng nín trắng nõn lại vô cùng mềm mại của Phượng Đằng Quân. Cảm
giác như được chạm vào tơ lụa thượng hạng khiến Lôi hộ vệ thoã mãn vô
cùng, ôm chằm lấy cậu: "Quân nhi, thúc rất nhớ con nha!" Rồi lại trái hôn
một cái, phải hôn một cái vào hai má của cậu. Ở Tiêu Dao cung này, ai mà
không biết Lôi yêu thích cậu bé tuấn tú dễ thương này cơ chứ. Ngày nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.