CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 830

"Ta biết ngươi lo lắng cho ta, nhưng cũng đừng vì ta mà lỡ chuyện đại

sự. Các ngươi hơn một ngàn người bị vướn vào cảnh này cũng là do ta.
Hơn nữa cương thi không biết đau không chảy máu, dù có cực lực tấn công
cho đến mức nào thì cũng là phe ta bị hại mà thôi." Phượng Dạ Hi nhìn
hắn, ánh mắt sâu thẳm: "Dùng ta làm mồi nhử, chuyện này kết thúc nhanh
chóng. Ta và ngươi cùng nhau thống nhất thiên hạ!"

Đáy mắt Lãnh Diệc Thần có chút dao động, nhưng chỉ cần nghĩ đến

nàng sẽ gặp nguy hiểm thì hắn dứt khoác lắc đầu: "Không được!"

Nàng nhíu mày, chỉ tay xuống phía dưới, mọi người đang vất vả truy

bắt cương thi, mạnh miệng nói: "Ngươi đừng trẻ con như thế, ta cũng
không phải hạng vô dụng gì, đâu đến mức có thể để con cương thi đó muốn
bắt thì bắt được. Nhưng ngược lại, ngươi nhìn bọn họ ở bên dưới kìa, vì ta
mà chịu biết bao khổ cực, bây giờ lại vì ngươi lưỡng lự mà còn cực khổ
hơn nữa. Cương thi sợ lửa, hơn nữa lúc nãy các ngươi thảo luận ta đều đã
nghe hết cả rồi. Cứ như vậy mà làm, phóng lửa giết chết Ngụy đế. Còn có,
dùng ta làm mồi nhử sẽ nhanh hơn." Dứt lời, nàng cả giận đứng lên, toan
nhảy xuống phía dưới. Nhưng bàn tay rất nhanh đã bị bàn tay to lớn khác
nắm lấy.

Thanh âm trầm trầm mang theo chút khó đoán vang lên, Lãnh Diệc

Thần hỏi: "Vì sao?"

Ý hắn hỏi vì sao cứ ngoan cố như vậy, mọi chuyện hắn đều có thể giải

quyết được, nàng cứ ngồi yên ở đây chẳng phải là được sao? Vì cái gì phải
liều mạng mình như thế?

Những hàm ý này, Phượng Dạ Hi đều hiểu hết, nàng mỉm cười, đáp:

"Vì người, vì Quân nhi, vì mọi người, ta không muốn bất kì ai gặp nguy
hiểm vì ta. Hơn nữa..." Phượng Dạ Hi cụp mắt xuống, thanh âm giảm
xuống một chút: "Ta có cảm giác trước đây mình không nhát như vậy, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.