CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 933

"Tên?" Lãnh Diệc Thần càng nghe càng rối, chỉ có thể cố gắng hết sức

tiếp thu, dần dần cũng hiểu ra một chút: "Tên của ai?"

"Là tên của Quân nhi. Phượng Mẫu nương nương lúc ấy đã ban cho

hài tử trong bụng ta hai chữ "Đằng Quân", ghép vào cái họ Phượng, gọi là
Phượng Đằng Quân."

Lãnh Diệc Thần trầm ngâm không nói, lúc sau mới cất lời: "Đằng

Quân... Một cái tên rất hay! Bây giờ ta mới biết hoá ra tên của nhi tử ta là
do thần tiên ban cho. Vậy có nghĩa là..." Hắn hàm ý nhìn Phượng Dạ Hi
một cái, liền thấy nàng gật đầu.

"Thiên ý mong muốn Quân nhi trở thành người kế tục của Nam Nhạc

vương triều, và chỉ có thể là nhi tử của chúng ta. Bằng chứng là chữ Quân
trong 'quân vương'."

Lãnh Diệc Thần gật nhẹ đầu. Sau đó, cả hai chẳng biết nói gì với nhau

cả. Không khí phút chốc chìm trong tĩnh lặng, ngượng ngùng đến mức kì
lạ.

Ngọn gió thổi qua làm tung cánh cửa sổ, gió thổi vào trong phòng

khiến Phượng Dạ Hi lạnh vô cùng, nàng quấn chăn lên người, hắt hơi một
cái.

"Lạnh quá!"

"Để ta đi đóng cửa sổ."

Dứt lời hắn liền đứng lên, sau khi đóng cửa sổ lại, hắn đi đến bên cạnh

nàng đang ngồi. Dịu dàng dìu nàng nằm xuống, đắp chăn cẩn thận. Sau đó
chính mình đi đến thổi tắt nến, lại trở về vén chăn lên nằm cạnh nàng.

Lãnh Diệc Thần trong giờ phút này có vô càn cảm xúc đan xen, hối

hận có, ngại ngùng có, đau lòng có, yêu thương và hạnh phúc cũng có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.