Tiết Lăng Vân đi vào căn phòng trúc trên Ngọc Trúc Phong, hắn bắt
đầu tập sử dụng Bích Lam, thứ này cũng rất dễ học, chỉ cần đem một đạo
thần thức tiến vào vòng tay, liền có thể tùy ý cất giữ vật phẩm, không gian
trong vòng tay cũng khá lớn, có thể cất giữ không ít vật phẩm, Tiết Lăng
Vân lập tức đem Hàn Ngọc Kiếm đưa vào bên trong Bích Lam, thứ này
cũng rất hữu dụng.
Đột nhiên, trên không trung có mấy đạo kiếm quang, Tiết Lăng Vân
nhíu mày, không biết là ai tới.
Tổng cộng có ba đạo kiếm quang, sau khi kiếm quang bạy xuống liền
xuất hiện ba người, một người là Tống Ngọc Dao, một người là Lý Ngọc
Chân, còn lại là Lâm Phượng Vũ. Không nghĩ tới, hai thầy trò bọn họ lại
đến đây.
Khi còn nhỏ, Tiết Lăng Vân cũng từng gặp qua Lý Ngọc Chân vài lần,
lúc đó hắn đối với nàng như một người dì vậy.
Hiện giờ, Tống Ngọc Dao đã là nữ nhân của mình, nên hắn không còn
xem Lý Ngọc Chân là trưởng bối của mình.
Tiết Lăng Vân hướng Lý Ngọc Chân thi lễ, sau đó mời hai thầy trò
bọn vào trong nhà trúc, bốn người cùng ngồi xuống.
Lý Ngọc Chân cười nói:
- Tiết sư điệt! Ngươi tại tỷ võ luận đạo đại hội biểu hiện thật rất tốt, sư
thúc cũng không nghĩ tới ngươi tiến bộ nhanh như vậy, tu vi của ngươi bây
giờ so với Vũ nhi cao hơn nhiều!
Tiết Lăng Vân nhàn nhạt cười, sau đó bắt đầu nói chuyện, qua một lúc
nói chuyện, Lý Ngọc Chân tựa hồ muốn tác hợp mình với Lâm Phượng Vũ,
mặt Lâm Phượng Vũ cũng đỏ lên, Lý Ngọc Chân vừa nói vừa quan sát biểu
hiện của Tiết Lăng Vân và Tống Ngọc Dao.