Trong lòng Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao đều có chút khó chịu,
trên mặt của Tiết Lăng Vân càng ngày càng lạnh, nụ cười trên mặt Tống
Ngọc Dao cũng biến mất.
Lúc này, Lý Ngọc Chân rốt cục cũng ngừng nói, nàng càng ngày càng
tò mò quan hệ giữa hai người Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao.
Lý Ngọc Chân cùng Lâm Phượng Vũ thầy trò rốt cục rời đi, hài người
mới thở dài một hơi, Tiết Lăng Vân ôm Tống Ngọc Dao vào ngực, cười
nói:
- Lý sư thúc đang phí công tạo dựng quan hệ, trong lòng của ta chỉ có
một mình sư phụ, vĩnh viễn sẽ không thích người khác!
Tống Ngọc Dao cao hứng, trêu chọc nói:
- Tiểu cô nương Lâm Phượng Vũ kia cũng không tệ, ngươi cần suy
nghĩ một chút ah!
- Ha ha ha...!
Tiết Lăng Vân cười cười, hôn lên má Tống Ngọc Dao một cái, nói:
- Nàng cho dù có xinh đẹp thêm mấy lần nữa cũng không thể sánh
bằng A Dao của ta được, ngay cả Lý sư thúc cũng thể!
Có lẽ nữ nhân của mình là Tống Ngọc Dao, nên Tiết Lăng Vân không
thích những tiểu cô nương trẻ tuổi, hắn ngược lại yêu thích những nữ tử
thành thục như Tống Ngọc Dao.
Tống Ngọc Dao hờn dỗi một tiếng, tại bên hông của hắn nhéo một cái,
nói:
- Ngươi lại dám có ý nghĩ bất lương với sư muội của ta, nàng chính là
sư thúc của ngươi đấy!