- Phanh!
Một tiếng vang thật lớn, ngoài cửa động lóe lên một đạo bạch quang,
cây Cự Phủ của tên nam tử áo đen đó liền bị bạch quang thôn phệ, hút vào
trong sơn động.
- Đại sư huynh, người... người trong sơn động này chắc chắn cực kỳ
lợi hại, chúng ta nên nhanh chóng chạy khỏi đây thôi!
Tên nam tử mặt tục tĩu kia hơi rụt rè nói với tên năm tử mặt dữ tợn.
- Hừ!
Tên nam tử mặt dữ tợn tức giận hừ một tiếng, quay đầu nhìn tên mặt
tục tĩu, hắn nói:
- Ngươi nói cái gì vậy? Ta còn chưa chính thức sử dụng bản lĩnh thật
sự? Ngươi hãy xem thật kỹ ta phá trận này như thế nào!
Nói xong, tên mặt dữ tợn khoanh chân ngồi trên mặt đất, hai tay của
hắn phân biệt nặn ra một cái pháp quyết, sau khó hắc khí từ trên người tỏa
ra nhìu hơn, ở bên trong hắc hắc khí mơ hồ có thể nhìn thấy hai mươi bốn
cái đầu người.
Hai mươi bốn cái đầu người này quả thực là hai mười bốn đầu khô
lâu, trong đó có mấy cái vẫn còn huyết nhục bám bên trên, vẻ mặt của
những đầu khô lâu này trông cực kỳ thống khổ, nhìn qua nét mặt của chúng
có thể thấy được thảm trạng khi họ chết.
- Lẽ nào lại vậy! Vậy mà đem đầu người luyện chế thành Tà Bảo!
Tiết Lăng Vân ở chung cùng Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân nhiều
năm, ngày thường đều tu luyện chính tông tiên gia pháp thuật, nên rất ghét
nhìn thấy những chuyện này.