CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 116

Nụ cười trên mặt Cố Tuần bỗng nhiên biến hóa, ngơ ngác nhìn cô, vẻ

mặt nói là khiếp sợ cũng không quá đáng.

Hổ Phách mặt dày hỏi xong, không nghĩ rằng Cố Tuần lại có phản ứng

như vậy, hồi lâu anh vẫn không nói được lời nào, chỉ dùng ánh mắt khiếp
sợ nhìn cô, giống như nghe được tin vũ trụ sắp nổ tung.

Cô lúng túng đến mức sơ yếu lí lịch cũng không cầm liền bỏ của chạy

lấy người.

Bạn cho là như thế đã hết rồi ư? Tất nhiên là không phải. Sức mạnh

của tình yêu quả thực rất đáng sợ, cô chỉ là thất bại một đêm, sáng hôm sau
tỉnh dậy tinh thần liền phấn chấn trở lại đi đến cao ốc Cẩm Thành, sau đó
lại rất khéo léo mà “tình cờ gặp” Cố Tuần trong thang máy. Đúng vậy, anh
xuống đại sảnh của công ty nhận việc.

Đúng vậy, năm ngoái tần suất gặp anh nhiều như vậy, vì theo đuổi anh,

cô đã tạo ra đủ các tình huống tình cờ.

Nhưng năm nay thật sự không phải là cô cố ý. Hai lần liên tiếp đụng

phải anh thật sự là tình cờ, tuyệt đối không phải có ý giống như năm ngoái,
chẳng qua tình hình có chút tương tự nhau thật.

Không có lời nào để biện hộ, việc cấp bách, có ngồi chờ trên mạng

cũng vô ích.

May mắn thay, Cố Tuần cũng không tiếp tục đề tài này nữa mà hỏi cô:

“Em tìm anh hẳn cũng không phải chỉ để ăn cơm đúng không.”

Đúng là không phải chỉ để ăn cơm, da mặt Hổ Phách nóng lên, dứt

khoát nói thẳng: “Bức tranh quạt chiều hôm nay, em có thể chuyển nhượng
lại cho anh không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.