Tín ngưỡng: Đúng và sai I
207
cả năm. Sợ bị quy trách nhiệm về những chuyện không hay,
nhiều người kiêng cữ xông đất nhà người khác nếu không
được mời. Nhân quả tốt xấu mới thực sự là yếu tố quyết định
hạnh phúc hay khổ đau của mỗi người.
• Tương tự như vậy, dù xuất phát từ ý muốn tốt đẹp, các
tục kiêng cữ ngày xuân khác như cất khăn tang trong ba ngày
Tết, không để đổ vỡ gương, ly, tách, chén, bát; không để
quên đồ (mũ, khăn, dù...) ở nhà người khác; không cho nước;
không đi mượn, không cho vay; không xin lửa, không cho lửa;
không treo tranh ảnh có nội dung xui xẻo; không ăn trứng vịt,
tôm; không mở tủ; không khai trương, không xuất hành mùng
5... là những tập tục ngày Tết đượm chất mê tín, không có cơ sở
khoa học, không có quan hệ nhân quả kéo theo. Do vậy, chúng
ta không nên sợ, không nên tiếp tục kiêng cữ.
Riêng các tục kiêng cữ khác như kiêng khóc lóc, không
buồn tủi; kiêng nói to, cãi nhau, nói xấu, chửi lộn, mắng
nhiếc người khác; không dùng từ “chết”;... vì liên hệ đến
những nghiệp xấu nên mọi người cần tránh, không chỉ trong
những ngày Tết, mà phải trong từng thời khắc để không trực
tiếp hay gián tiếp mang lại khổ đau cho người khác. Các
kiêng cữ này không chỉ là văn hóa ứng xử tốt đẹp giữa con
người với con người, mà còn là ứng xử đạo đức có ý nghĩa
nhân văn cao đẹp, cần được nhân rộng đối với mọi người, ở
mọi nơi và mọi chốn.
Nhìn chung, khi hiểu được tập tục kiêng cữ nào mang
màu sắc mê tín, ta nên nỗ lực xóa bỏ một cách mạnh dạn,
không sợ hãi. Đồng thời, ta phải có ý thức giữ gìn các phong
tục, tập quán có giá trị văn hóa, để các hành xử của chúng ta
góp phần mang lại hòa khí, nuôi lớn tình thân, phát triển tình
người, nhờ đó, ngày Tết cũng như ngày thường đều được vui
vẻ và hạnh phúc.