CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 146

rồi. Sợ là lúc này đến vuốt mông ngựa cho Đường phủ không khéo là Lễ Bộ
Thượng thư Thị Lang, chủ quản nội phủ, đám quan lại của Hồng Lư Tự
cũng đều sung sướng đi đến đó mất.
Tần Phi chắp tay nói: "Tần Phi không hiểu quy củ của triều đình, nhưng
không biết trong nửa năm tới, Tần Phi nên làm những gì?"
Tạ Lâm Hán cười nói: "Đây là việc thuộc bổn phận của Hồng Lư Tự, hôn
sự của Tần Tuần kiểm cứ để bổn quan dốc sức lo toan. Chỉ là có một việc
cấp bách, đó là Tần Tuần kiểm cần mua sẵn một căn nhà nhỏ!"
Thấy Tần Phi có ý nghi hoặc, Tạ Lâm Hán giải thích: "Trước khi tổ chức
hôn sự thì phải đính hôn. Trước khi đính hôn thì người làm mai sẽ dẫn theo
các trưởng bối của nhà gái đi tới nhà trai xem trước một chút. Hiện giờ Tần
Tuần kiểm cư ngụ trong căn nhà ở Phố chợ có hơi đổ nát, không nên dùng
nó để tiến hành hôn sự. Cho nên mua trước một căn nhà, tô điểm thêm một
chút thì khi hôn sự cũng dễ nhìn hơn một chút."
Mặc dù hắn nắm trong tay ba trăm lượng giải thưởng từ chỗ Phương An
Nhiên, trong túi vẫn còn chút tiền nhàn rỗi nhưng Tần Phi không lưỡng lự
phun ra ba chữ: "Mua không nổi!"
Tạ Lâm Hán nhất thời ngẩn người ra, thành thật mà nói, Hồng Lư Tự đã tổ
chức không ít hôn sự, phàm có thể để Hồng Lư Tự ra tay cũng đều là hoàng
thân quốc thích, hay hậu duệ quý tộc của Đại Sở. Thật đúng là chưa từng
thấy ai không mua nổi nhà ở! Tần Phi ở trước mặt thản nhiên như vậy, Tạ
Lâm Hán cũng thấy khó xử. Dù sao cũng là Tần Phi cưới vợ, nếu giả sử hắn
ở rể Đường gia còn dễ nói, Đường gia đương nhiên có thể an bài phòng ở.
Tạ Lâm Hán suy nghĩ một chút, bỗng trong đầu nảy ra một sáng kiến, dù
sao cũng không phải hắn cưới lão bà, vậy hắn cần gấp gáp làm gì? Tần Phi
hắn có thích mua hay không, cưới không được lão bà thì có xu nào liên hệ
với hắn chứ? Bởi vậy liền nói cho có lệ: "Tần Tuần kiểm có thể nghĩ cách
mượn tạm của thân bằng hảo hữu... Tóm lại, nhà ở tất yếu phải chuẩn bị
xong trong vòng một tháng. Chỉ có bảy tháng, còn phải chuẩn bị tam thư
lục lễ, người làm mai qua lại bàn tới bàn lui, cộng thêm đủ loại sự việc lễ
nghi, thời gian sợ không còn đủ nữa."
Nói xong, Tạ Lâm Hán chắp hai tay, tiêu sái rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.