CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1888

"Trước tiên soát người, sau đó đào một cái hố, đem lão nhân này chôn
đi!" Tần Phi ra lệnh.
Nguyên Hâm vừa mới bị phê bình, không dám chậm trễ, tự mình lục
soát người của lão nhân kia. Trên người Long lão tam cũng không có
nhiều đồ, một ít lương khô cùng bạc vụn, còn lại toàn là y phục. Nhưng
khi cởi bỏ y phục của hắn, Nguyên Hâm bỗng nhiên kêu lên: "Kỳ quái,
lão nhân này lớn tuổi rồi, sao lại còn mang theo thứ đồ chơi này?"
Tần Phi cúi đầu xem xét, trên cổ Long lão tam có đeo một sợi dây đỏ,
trên đó treo một chiếc khóa vàng. Trên khóa vàng có khắc một cây
trúc, không có chữ viết.
Tần Phi tiện tay thu lấy khóa vàng nhét trong túi.
Nhóm kiếm thủ cùng nhau đào được một cái hố sâu, Nguyên Hâm
nâng thi thể của Long lão tam ném xuống, đồng thời tay áo cuốn một
cái lấp bùn đất lại. Trong nháy mắt hố sâu đã bằng phẳng như mặt đất.
Chôn xong, Nguyên Hâm và Tần Phi gần như đồng thời quay đầu lại
phía bắc, hai người nhìn nhau. Tần Phi ra lệnh : "Dẫn ngựa, ẩn nấp,
có kỵ binh đến."
Nhóm kiếm thủ vội vàng lên ngựa, tìm chỗ ẩn thân. Chỉ một lát sau,
một nhóm nhỏ kỵ binh phi đến, chúng mặc giáp nhẹ, thần thái vội vã.
Nghe tiếng vó ngựa, lại nhìn bụi bẩn trên áo giáp thì có thể thấy bọn
chúng đã đi trong trong thời gian khá dài.
Tần Phi vỗ tay : "Là sắc phục của Bắc Cương!"
"Giết sao?" Nguyên Hâm thấp giọng hỏi.
"Đương nhiên, bọn chúng sống đủ rồi!"
Đội kỵ binh kia đang toàn tâm phóng đi, không ngờ rằng vận rủi đang
sát bên. Chúng đang phi như bay thì đột nhiên bị một đội kiếm thủ
xông ra chém giết. Chúng nhiều lắm cũng chỉ có khoảng 50 người,làm
sao có thể là đối thủ của kiếm thủ ở Chấp Hành Ty? Mặc dù liều mạng,
cũng chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi. Bóng kiếm bay tán loạn, móng
ngựa hỗn độn. Tần Phi cùng Nguyên Hâm căn bản không có ý ra tay,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.